Chào em, giữa mùa đại dịch khi nhà nhà bàn tán về nó và giữa bộn bề công việc anh vẫn quyết định dành chút thời gian viết đôi dòng suy tư mong tìm thấy em - người con gái đã trốn chạy anh 30 năm nay.
Anh đã 30 mùa xuân rồi, khi mà bạn bè xung quanh đã ổn định và yên bề gia thất thì anh vẫn ở đó lẻ loi một mình. Một thằng con trai đi đến đâu cũng được mọi người gọi là dễ nhìn, lạnh lùng, nam tính với nước da ngăm ngăm, đáng lẽ theo lý thuyết là phải rất đào hoa nhưng chẳng hiểu sao vẫn đang loay hoay tìm một nửa thực sự của đời mình. Anh cũng có nhiều người để ý, có cả những cô hotgirl của cả công ty nhưng những mẫu người lười biếng, đỏng đảnh chẳng thể làm anh động lòng.
Hiện tại, anh đang làm quản lý marketing, sự nghiệp cũng tạm gọi là ổn tuy nhiên do anh làm cho nhiều bên nên thực sự khá là mệt, công việc cũng khá áp lực nhưng anh vẫn luôn cố gắng vì những mục tiêu của mình. Mỗi ngày đi làm đã khá là mệt, tuy nhiên điều anh sợ nhất là mỗi tối khi đi làm về nhìn thấy mẹ, nhìn thấy ánh mắt của mẹ. Người mẹ đang già đi từng ngày luôn mong ngóng có con dâu, có cháu. Điều đó làm anh buồn nhất và thực sự thấy áp lực. Có nhiều lúc điều đó khiến anh stress. Mẹ anh hiền và rất thương con. Anh là người tự lập từ bé nên bố mẹ luôn tôn trọng tất cả những quyết định của anh.
Trong gia đình và những mối quan hệ xã hội, anh tự nhận thấy mình là người có trách nhiệm. Những gì anh lo cho gia đình, cha mẹ, đứa em anh thường chẳng suy nghĩ gì, nhưng với riêng bản thân thì có mua chiếc áo cũng đắn đo kỹ lưỡng.
Những lúc rảnh rỗi anh thường lang thang cà phê cùng bạn bè, có những lúc thì ngồi một mình ở hồ Tây. Ngoài ra, cứ vài tháng anh lại sắp xếp thời gian xách balô đi khám phá, du lịch bụi khắp Việt Nam cùng những người bạn và anh cũng đã đi được gần hết 64 tỉnh thành rồi. Anh thích cỏ cây, núi rừng, hít thở cái mùi thơm của từng miền quê, từng vùng đất khác nhau. Anh luôn mơ về một tương lai được dẫn vợ cùng những đứa con trở lại những con đường mình đã đi. Anh sẽ kể về những kỷ niệm, con người, những trải nghiệm mà anh đã có. Anh sẽ hỏi em rằng: Tại sao mình gặp nhau muộn đến thế?
Về em, anh luôn thích một người con gái biết nấu ăn. Như anh đã nói, vì anh là một người tự lập nên khoảng thời gian sống xa gia đình anh luôn phải tự mình đi nấu nướng, dọn dẹp đến tận những năm đi làm. Anh nấu ăn không tệ, anh sẵn sàng có thể phụ giúp em nhưng anh thích một bữa cơm hấp dẫn từ chính bàn tay người con gái của mình, đó là một hạnh phúc lớn lao. Bên cạnh đó, anh hy vọng em yêu động vật, đặc biệt là chó mèo và yêu cả cây xanh vì anh rất thích trồng cây, thích màu xanh của cỏ cây trong không gian sống của mình.
"Nếu cuộc đời này mệt mỏi quá, em chỉ việc nằm ngủ sau lưng anh để em đưa em đi đến những nơi có tràn ngập màu xanh của cỏ cây, hoa lá và chúng ta sẽ cùng ngắm hoàng hôn".
Về ngoại hình, anh chẳng có yêu cầu gì cả nhưng anh thích một cô gái có nụ cười đẹp, một cô gái 1,52 m cũng được nhưng nụ cười hãy làm rụng rời con tim anh. Anh thích kiểu người năng động, luôn mỉm cười đối mặt với những khó khăn, phần còn lại hãy để anh lo.
Đôi lời vậy thôi vì văn của anh không được hay. Nếu được chúng ta hãy gửi nhau một lời chào và cho nhau những cái hẹn trực tiếp vì công việc anh rất bận chẳng thể nào có thời gian nói chuyện qua những dòng mail được.
Vậy nhé, hẹn gặp em ở tương lai gần
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
- Họ tên: Hoàng
- Tuổi: 30 tuổi
- Nghề nghiệp: Văn phòng
- Nơi ở: Quận Hoàng Mai, Hà Nội
- Giới tính: Nam