Tuổi thơ của mình gắn liền với đồng ruộng. Vì kinh tế gia đình khó khăn, lại là anh cả nên năm lên 7 tuổi mình đã biết kiếm tiền. Từ đó đến nay, mình chỉ chuyên tâm học tập và công việc, gạt phăng chuyện tình cảm sang một bên. Lúc nào cũng đau đáu một điều: Làm thế nào để thay đổi được cuộc sống?
Nhớ lại lúc mình học hết cấp 3, trong khi bạn bè đua nhau làm hồ sơ thi trường nọ, trường kia thì mình lặng lẽ đi làm công nhân. Vì không có bằng cấp, lương bèo bọt nên sau 2 năm mình nghỉ làm để đi học tiếp. Sáng lên giảng đường, chiều ra ngoài làm kinh doanh. Lúc cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp cũng là lúc mình giữ chức danh quản lý kinh doanh cho một công ty nước ngoài. Với quyết tâm phải tạo dựng sự nghiệp cho riêng bản thân nên mình rút khỏi công ty để tự mở kinh doanh riêng, tự xoay xở tất cả mọi thứ từ pháp lý, mặt bằng, sản phẩm, thị trường, khách hàng... Thế rồi khủng hoảng kinh tế và... trắng tay.
Thời điểm đó rất nhiều mô hình bạn trẻ khởi nghiệp thành công từ nông nghiệp. Suy đi tính lại, mình đưa ra quyết định về quê khởi nghiệp. Lúc bấy giờ tại quê mình, mọi người đổ xô đi làm tại các khu công nghiệp. Lựa chọn của mình lại đi ngược với đám đông, cũng có những lời xì xèo, bàn tán nhưng mình chỉ cười và coi như không nghe thấy bởi mình biết bản thân đang làm gì.
Lúc đầu nôn nóng muốn thành công nhanh, và cũng là muốn chứng minh cho người ta thấy lựa chọn của mình là đúng nên vừa tích cóp, vừa vay mượn được bao nhiêu, mình dồn hết vào vụ đầu tiên và chẳng thu lại được đồng nào. Nợ nần chồng chất nên lại phải lăn lộn đi làm thuê, vừa kiếm tiền trả nợ vừa từng bước gây dựng lại mô hình. Có thời điểm mình làm việc hơn 16 giờ mỗi ngày mà kết quả vẫn chẳng đâu vào đâu. Rồi tự kiểm điểm bản thân, rút kinh nghiệm, thay đổi cách làm, đến 2019 mọi thứ đã dần ổn định.
Tiếp tục tái đầu tư mở rộng quy mô thì lại xảy ra đại dịch Covid-19, thị trường đóng cửa, sản phẩm làm ra không xuất khẩu được, bán ở trong nước thì rẻ mạt, thậm chí không bán được, một lần nữa lâm vào cảnh khó khăn. Thực sự, để thành công không hề dễ dàng, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng lại càng khó khăn hơn. Nhưng mình vẫn luôn tin tưởng chắc chắn mình sẽ thành công, vấn đề là thời gian mà thôi. Nhiều lúc khó khăn chỉ muốn bỏ cuộc, buông xuôi tất cả nhưng tĩnh tâm lại thì bản thân không cho phép mình như thế.
Nhìn lại đã 33 tuổi, cứ mải mê với công việc mà chưa có mảnh tình nào vắt vai trong khi bạn bè đã yên bề gia thất, ai chưa lập gia đình thì cũng đã thành danh cho nên cũng cảm thấy sốt ruột.
Trong công việc, cuộc sống, mình được rất nhiều người quý mến, tin tưởng. Họ nhận xét mình tốt tính, có trách nhiệm, nhiệt tình, giữ chữ tín. Từ trước tới nay chưa bao giờ mình cãi, chửi nhau với ai, luôn giải quyết vấn đề theo hướng nhẹ nhàng nhất. Đôi khi chấp nhận thua thiệt để êm xuôi mọi việc. Mình không hút thuốc, bia rượu uống có chừng mực (vì công việc), lối sống giản dị không thích màu mè. Mình đọc rất nhiều sách về những người thành đạt, sách kinh doanh, đối nhân xử thế. Mỗi tháng mình ăn chay 4 ngày, đều đặn đi lễ đền, chùa, sám hối, công đức, làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật, trẻ mồ côi... (dù mình chưa giàu).
Nhờ chuyên mục Tâm sự, Hẹn hò, mình muốn gửi lời mời kết bạn, giao lưu làm quen với mọi người. Đặc biệt nếu có bạn nữ nào sinh vào các năm 1988, 1994, 1995 (vì tuổi mình hợp nhất với 3 tuổi này) không ngại khó, không ngại mình làm nông nghiệp vất vả, thu nhập bấp bênh thì gửi mail làm quen, tìm hiểu, nếu hợp thì sẽ tiến xa hơn; khoảng cách không quá 100 km để nếu nên duyên thì sẽ thuận tiện hơn cho việc đi lại giữa hai bên gia đình, cũng như không quá khác biệt về văn hóa vùng miền.
Hi vọng qua chuyên mục này, mình sẽ tìm được người đồng hành, cùng mình đồng cam cộng khổ để tạo dựng tương lai.
Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc bài của mình. Chúc mọi người sức khỏe, bình an và may mắn.
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
- Họ tên: Dương
- Tuổi: 33 tuổi
- Nghề nghiệp: Lao động tự do
- Nơi ở: Huyện Đồng Hỷ, Thái Nguyên
- Giới tính: Nam