Cuối năm 1998, chị Trương Thị Kim Phụng (trú tại số 930/8A Trần Hưng Đạo, quận 7, TP HCM) cho ông Lê Văn Tấn (ở 75/37 khu 6, thị trấn An Lạc, Bình Chánh) vay 20 lạng vàng, thời hạn một năm không tính lãi. Để bảo đảm số nợ, ông Tấn cùng vợ là bà Năm đã lập giấy thế chấp căn nhà đang ở, với cam kết nếu quá hạn không trả được sẽ giao căn nhà trên cho bà Phụng. Quá thời hạn, ông Tấn và bà Năm không trả được số nợ nên bà Phụng khởi kiện.
Ngày 25/1/2000, TAND huyện Bình Chánh thụ lý vụ án và xác định vợ chồng ông Tấn bà Năm là đồng bị đơn. Trước tòa, ông Tấn thừa nhận sự việc như trên và tòa ra bản án. Tuy nhiên, bản án dân sự sơ thẩm số 42/DSST ngày 26/5/2000 lại ghi: “Ông Lê Văn Tấn có trách nhiệm trả nợ cho chị Trương Thị Kim Phụng 20 lượng vàng...”. Như vậy, chỉ có ông Tấn là người có nghĩa vụ phải trả nợ chị Phụng. Bản thân Phòng Giám đốc Kiểm tra của TAND TP khi trả lời đơn khiếu nại ngày 16/2 của ông Tấn cũng không phát hiện ra sai sót trên. Hậu quả là, mặc dù ngôi nhà số 75/37 khu 6 thị trấn An Lạc của ông bà Tấn - Năm đã được bán đấu giá nhưng chị Phụng cũng không thể lấy tiền, vì theo Đội Thi hành án: “Bản án dân sự sơ thẩm số 42/DSST có điểm chưa rõ về đối tượng thi hành án... nên số tiền bán nhà sẽ tạm gửi kho bạc”.
Để khắc phục sơ suất của bản án sơ thẩm đã có hiệu lực pháp luật, TAND TP sẽ phải giám đốc thẩm bản án nêu trên. Chỉ như vậy, quyền lợi của chị Phụng mới được bảo đảm.
(Theo Thanh Niên, 27/3)