Tôi nghỉ việc và trải qua nhiều công ty khác nhưng đều không lâu dài. Tôi nghĩ mình có vấn đề vì luôn yêu cầu cao sự tin tưởng và làm việc nhóm. Tôi cực ghét bè phái và nói xấu nhau, thà tranh luận tới cùng để đưa ra phương án rồi cùng phấn đấu làm việc, chứ không phải ừ à cho qua rồi lại không làm, phớt lờ, mặc kệ.
Cuối năm vừa rồi tôi vào một công ty, rất mong được gắn bó lâu dài. Tôi muốn phát triển khách hàng, đẩy doanh số nhưng quản lý không cho số liệu, doanh số, khách hàng, sản phẩm mẫu... Tôi đi gặp khách hàng cũng không cho tôi danh thiếp, giấy giới thiệu hay bất cứ tài liệu nào. Tôi dựa vào mối quan hệ xã giao, tìm được hơn chục khách hàng lớn để ký gửi hàng hóa. Tôi tìm mọi cách bán hàng, luôn tin mình bán được dù sản phẩm theo các khách hàng nhận xét chân tình thì không tốt và không đặc biệt.
Tết về quê tôi cũng tranh thủ tìm mối quan hệ, dự định sẽ kết hợp làm sự kiện để đẩy doanh số. Rồi dịch bệnh bùng phát, mọi kế hoạch ngưng, tôi không thể đi thị trường như yêu cầu vì dễ lây lan. Không có doanh số nên tôi bị cho nghỉ ngay buổi sáng đầu tiên đi làm sau Tết, không tính lương nghỉ Tết. Thực sự tôi rất buồn và sốc sau những gì mình tâm huyết làm và cố gắng. Tôi tới không ai biết, đi cũng không ai rõ. Tôi vẫn thông cảm cho công ty, mỉm cười đồng ý có dịp sẽ hợp tác, nhưng thật sự bản thân rất ấm ức, chỉ muốn khóc và hét lên thật to. Hiện tại khách hàng tiềm năng tôi tìm được vẫn gửi đơn hàng cho tôi, họ khen tôi rất nhiều về sự nhiệt tình và sâu sát, họ muốn đặt thêm những đơn hàng mới.
Tôi đang lưỡng lự, nếu báo với khách hàng mới là tôi không thực hiện được đơn hàng, họ sẽ rất thất vọng vì sau thời gian lâu mới tìm được đối tác cung cấp ở Việt Nam. Tôi hơn 30 tuổi, chưa ổn định và thấy mình thất bại khi đi làm công. Qua dịch, tôi sẽ làm riêng, xây dựng văn hóa công ty như mình mong muốn, dù chắc chắn muôn vàn áp lực và khó khăn.
Khải
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.