Trước Swansea, Torres một lần nữa được trao cơ hội đá chính và có mặt trên sân tới phút 81. Nhưng trong trận cầu đặc biệt với cá nhân anh, những gì tiền đạo trị giá 50 triệu bảng này thể hiện chỉ là con số không tròn trĩnh. Tệ hơn, sau khi Torres ra nghỉ, Demba Ba, người có giá ít hơn những 43 triệu bảng, gần như ngay lập tức mang lại sinh khí cho hàng công Chelsea, dù tiền đạo người Senegal này chỉ có chín phút cuối cùng để thể hiện.
Torres mới ở Chelsea gần hai năm sau vụ chuyển nhượng gây sốc từ Liverpool đúng ngày cuối kỳ chuyển nhượng tháng 1/2011. Nhưng cái thời mà anh được xem như một trong những chân sút lợi hại nhất châu Âu dường như đã qua từ rất lâu. So sánh thành tích ghi bàn của Torres sau 100 trận đầu ở Chelsea (26 bàn) với 100 trận đầu ở Liverpool (61 bàn) cho thấy rõ sự sa sút này.
Về lý thuyết, thành tích ghi bàn của Torres mùa này không quá tệ, khi anh vẫn có 14 bàn trên mọi mặt trận. Nhưng soi kỹ hơn, rất khó để tìm được trong số này những bàn thắng có ý nghĩa quyết định. Phần lớn pha làm bàn của Torres đều rất ít quan trọng khi đến trong các trận thắng Wolves 6-0 ở Cup Liên đoàn, thắng Monterrey 3-1 ở bán kết FIFA Club World Cup, hay trận hủy diệt Aston Villa 8-0, 5-1 trước Leeds và 4-1 trước Norwich.
Thống kê tốt nhất về Torres trong 100 trận đầu khoác áo Chelsea là số bàn thắng ở Champions League. Torres hiện có 6 bàn ở sân chơi số một châu Âu cấp CLB, chỉ kém hai bàn so với thành tích của anh trong cùng trận đá cho Liverpool.
Nhưng hai phần ba số của sáu bàn đó đến từ hai cú đúp mà Torres lập trong các trận Chelsea hạ Genk 5-0 mùa trước và Nordsjaelland 6-1 mùa này. Ngay cả tình huống anh sút tung lưới Barca ở cuối trận lượt về bán kết mùa trước cũng không được tính là bàn quyết định. Tỷ số lúc đó đang là 2-1 nghiêng về phía chủ nhà và chẳng cần bàn ấn định tỷ số 2-2 của Torres, Chelsea vẫn đi tiếp (hòa 2-2 chung cuộc, nhưng họ vào chung kết theo luật bàn thắng sân khách).
Thời ở Liverpoool, những bàn thắng của Torres ở Champions League đều rất quan trọng. Anh ghi bàn duy nhất hạ Inter 1-0 ngay tại sào huyệt Meazza của CLB Italy, bàn nâng tỷ số lên 2-1 trận thắng Arsenal 4-2 ở lượt về tứ kết năm 2008, cũng như những bàn thắng có ý nghĩa khác vào lưới Porto, Marseille và Real Madrid.
Ở các sân chơi quốc nội, duyên bàn của Torres trong các trận đấu với MU và Chelsea cũng giúp anh gầy dựng danh tiếng trong màu áo Liverpool. Còn khi đá cho Chelsea, anh dường như chỉ biết bắt nạt các đội bóng nhỏ cỡ Norwich, Reading, QPR, Leicester hay Leeds Utd...
Nhưng rất trớ trêu, dù chơi tệ hơn nhiều, cùng Chelsea, Torres lại gặt hái nhiều danh hiệu hơn so với thời còn ở Liverpool, nơi anh không có lấy dù chỉ một chiếc Cup. Trong hai năm khoác áo Chelsea, Torres có một chức vô địch Champions League và một Cup FA. Tuy nhiên, một lần nữa, dấu ấn của Torres ở các trận chung kết hai giải Cup này cũng rất mờ nhạt.
Ở trận tranh Cup FA với chính Liverpool, Torres ngồi dự bị nhưng không vào sân. Còn ở chung kết Champions League, anh được tung vào sân từ phút 84, nhưng chẳng làm nên trò trống gì. Chelsea chỉ đăng quang nhờ sự quyết đoán, lạnh lùng của Drogba, người hùng ghi bàn gỡ 1-1 ở phút 88 và cú sút thành công quyết định trong loạt đá luân lưu với Bayern Munich.
Cái duyên với danh hiệu cũng hiện hữu với Torres ở cấp độ ĐTQG sau khi anh đầu quân cho Chelsea. Tại Euro 2012, Torres cùng Tây Ban Nha vô địch, còn cá nhân anh thì đoạt ngôi Vua Phá Lưới của giải với ba bàn thắng.
Nhưng hai bàn trong số này đến trong trận Tây Ban Nha dễ dàng hạ Ireland 4-0 ở vòng bảng, bàn còn lại đến khi anh vào thay người trong sáu phút cuối trận chung kết mà Tây Ban Nha thắng đậm 4-0 trước Italy đã mệt mỏi và chỉ còn 10 người trên sân.
Có năm cầu thủ khác cũng ghi ba bàn như Torres, nhưng anh nhận giải Vua Phá Lưới nhờ có thêm một đường kiến tạo và có thời gian thi đấu ít nhất. Tây Ban Nha, tại Euro 2012, đá theo đội hình 4-6-0, sử dụng các tiền vệ như Fabregas, Silva làm tiền đạo ảo và chủ yếu để Torres ngồi dự bị.
Bốn năm trước, cũng ở chung kết Euro, Torres, lúc ấy còn là người của Liverpool, đóng vai trò quan trọng hơn nhiều, thậm chí quyết định. Anh đá chính và tỏa sáng ghi bàn duy nhất với một tình huống đua tốc độ rồi dứt điểm quyết đoán giúp Tây Ban Nha hạ Đức 1-0 để đăng quang, mở ra giai đoạn đội tuyển này thống trị các giải quốc tế lớn từ đó đến giờ.
Phương My