![]() | ||
Đến nay hơn 10 năm được tự do, ông Nguyễn Văn Thành (157 Lý Tự Trọng, Cần Thơ) vẫn không quên thời gian sống ở trại giam Công an Sóc Trăng. Có lần bị lấy cung, quá phẫn uất, ông đập đầu, cắn lưỡi để kêu oan, nhưng không ai nghe. Ông Nguyễn Văn Thành không thể nhớ chính xác đã gửi bao nhiêu lá đơn đi những cơ quan nào để kêu oan. Nhưng ước từ năm 1994 đến nay, số đơn của ông phải đến 3.000 cái. Mọi việc bắt nguồn từ hợp đồng đổi xe du lịch giữa ông với Sở Y tế tỉnh Sóc Trăng vào năm 1992. Với danh nghĩa Chủ tịch Hội thể thao của Công an tỉnh Cần Thơ, tháng 6/1992 ông Thành làm công văn gửi Sở Y tế Sóc Trăng (thời điểm đó Cần Thơ và Sóc Trăng mới được tách ra từ tỉnh Hậu Giang) đề nghị đổi 2 ôtô của ông lấy chiếc Toyota loại hai cầu của Sở. Sau khi xin ý kiến Bộ Y tế và Sở Tài chính, Sở Y tế chấp thuận đề nghị trên. Nhận được xe Toyota của Sở Y tế, ông Thành mang lên TP HCM bán. Theo thỏa thuận đổi xe, ông Thành phải hoàn tất giấy tờ 2 ôtô đã giao cho Sở. Tuy nhiên, việc này không tiến hành được vì thiếu một số thủ tục hải quan. Do đó, Sở Y tế Sóc Trăng làm đơn tố cáo ông Thành có hành vi lừa đảo. Vụ án được khởi tố và ngày 18/6/1993 ông Thành bị tạm giam. Ngày 5/2/1994, VKS tỉnh Sóc Trăng ra cáo trạng truy tố ông Nguyễn Văn Thành về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản XHCN. 4 tháng sau, TAND tỉnh mở phiên xét xử sơ thẩm và tuyên bố: Nguyễn Văn Thành không phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản XHCN. Bị cáo được trả tự do ngay tại phiên tòa. Ngay sau đó, VKS Sóc Trăng ra kháng nghị đề nghị TAND Tối cao kết án ông Thành về tội lừa đảo. Tại phiên phúc thẩm, ông được tuyên không phạm tội. Tuy nhiên, VKSND Tối cao kiên quyết cho rằng ông Thành có phạm tội, tiếp tục ra kháng nghị theo trình tự giám đốc thẩm. Tháng 2/1996, Ủy ban thẩm phán TAND Tối cao đã xử giám đốc thẩm và vẫn giữ nguyên quyết định tuyên ông Thành không phạm tội. Theo đó, tranh chấp giữa ông Thành và Sở Y tế Sóc Trăng là quan hệ dân sự. Theo nhận định của cả ba cấp tòa án: sơ thẩm, phúc thẩm và giám đốc thẩm thì ngay khi thỏa thuận đổi xe, đại diện Sở Y tế Sóc Trăng đã biết rõ tình trạng pháp lý của hai chiếc xe mà ông Thành giao là chưa hoàn thành thủ tục. Điều này thể hiện ngay trong biên bản thỏa thuận trách nhiệm đổi xe giữa hai bên: “Cùng lo hợp thức hóa các thủ tục giấy tờ”. Đặc biệt, trong biên bản tạm giao xe có ghi: “Sau hai tuần giao xe, anh Thành phải hoàn tất giấy tờ xe để bàn giao chính thức”. Theo nhận định của tòa án, Sở Y tế hoàn toàn có quyền yêu cầu ông Thành thực hiện đúng hợp đồng hoặc hủy bỏ hợp đồng; bồi thường thiệt hại vì vi phạm thỏa thuận dân sự.
Nhớ lại những ngày tháng vướng vào vòng lao lý, ông Thành bức xúc: “Đâu phải tôi cố tình, do giấy tờ xe bị trục trặc, tôi cam đoan sẽ mua trả cho Sở 2 xe khác đầy đủ giấy tờ. Nhưng họ không chịu”. Sở Y tế tỉnh Sóc Trăng kiên quyết đòi ông Thành trả lại chiếc Toyota mà ông đã bán; đồng thời phải lấy lại 2 xe của ông giao cho Sở. Tuy nhiên, ông Thành không chịu nhận lại 2 xe vì trong quá trình sử dụng các phương tiện đã hư hỏng nặng. Vì sự “ngoan cố” này, ông Thành bị Sở Y tế tố cáo có hành vi lừa đảo. Kể từ khi ông Thành bị bắt giam, vợ ông kêu oan tới khắp cơ quan chức năng ở tỉnh. Không thu được kết quả, gia đình bán hết tài sản và 6 chiếc ôtô (ông Thành làm nghề buôn bán xe) để lấy tiền ra Hà Nội kêu oan. Từ chỗ là gia đình buôn bán bề thế, gia đình ông rơi vào cảnh nợ nần chồng chất. Đến nay, hơn 10 năm được trả tự do, ông kể: “Có khoảng thời gian hơn 6 tháng tôi bị biệt giam, không được lấy lời khai và vợ con cũng không được thăm nuôi”. Mong mỏi hiện giờ của ông Thành không phải là kiện cáo để được bồi thường khoản tiền đã mất. Bởi thiệt hại cho gia đình ông chắc phải nhiều tỷ đồng, chẳng cơ quan nào đền bù thỏa đáng. Điều ông tha thiết nhất là được minh oan trước mọi người xung quanh, bạn bè, hàng xóm... (Theo Tuổi Trẻ) |