Hai bàn của Indonesia trước Thái Lan đều đến từ những pha lao lên từ tuyến hai để đột kích hàng thủ đối phương. Bàn đầu tới từ pha phối hợp của cặp tiền vệ trung tâm Indonesia - Syahrian Abimanyu và Kadek Agung. Abimanyu chọc khe cho Kadek Agung phá bẫy việt vị rồi hạ gục thủ môn Siwarak Tedsungnoen trong thế đối mặt. Việc Abimanyu có quá nhiều khoảng trống để chọc khe thẳng vào cấm địa, hay Kadek Agung đón bóng mà không bị kèm, không phải yếu tố ngẫu nhiên.
HLV Shin Tae-yong dùng sơ đồ 4-2-3-1, với trung phong số 9 Kushedya Yudo dày người và không ngại va chạm. Trên hàng công, đội trưởng số 6 Evan Dimas sắm vai hộ công, chơi ngay sau Yudo. Số 10 Egy Maulana bám biên phải, còn số 8 Witan Sulaeman chơi tiền vệ trái. Abimanyu và Kadek Agung, như đã nói, chơi tiền vệ trung tâm.
Sơ đồ 4-2-3-1 thực chất chỉ để dễ gọi, vì các cầu thủ trên di chuyển liên tục và tìm kiếm khoảng trống, ngoại trừ Yudo cắm ở trên và Abimanyu trụ phía dưới. Các cầu thủ ở giữa họ đều di chuyển để phục vụ một mục đích: Dồn trục tấn công sang biên phải.
Cả năm cú sút của Indonesia ở trận gặp Thái Lan đều tới từ cánh phải, tỷ lệ 100%. Tính thêm những tình huống Indonesia đưa được bóng vào cấm địa Thái Lan, cũng chỉ một lần tới từ cánh trái. Đó là tình huống hiếm hoi hậu vệ trái số 11 Pratama Arhan dâng cao ở phút 70, để chồng biên với tiền đạo Osvaldo Haay - cầu thủ vào thay Egy Maulana chấn thương. Nhưng pha bóng này cũng không tới từ pha dàn xếp có chủ đích.
Indonesia lên bóng ở biên phải thế nào? Đầu tiên, cánh phải của Indonesia có hậu vệ số 14 Asnawi Bahar. Asnawi từng nổi bật ở SEA Games 30 với khả năng leo biên nhanh, khoẻ và dai sức. Nhờ sự hỗ trợ của Asnawi, Egy Maulana được phép bó vào giữa một chút để tìm khoảng trống nhận bóng, và sút bằng chân thuận trái. Nhưng, mấu chốt của mũi công bên phải Indonesia nằm ở Evan Dimas.
Thi đấu như một hộ công, nhưng Dimas chỉ rình rập khoảng trống ở cánh trái của Thái Lan để khai phá. Mà khoảng trống này thường xuyên xuất hiện, vì Egy Maulana thường giật về hoặc bó vào giữa và kéo theo hậu vệ trái Thái Lan - Ernesto Phumipha. Ernesto thường phải bỏ vị trí, còn tiền vệ trái Ekanit Panya hay trung vệ trái Suphan Thongsong, không kịp hỗ trợ. Dimas đủ kinh nghiệm, kỹ thuật và sự tinh quái để xử lý bóng tốt. Anh có thể chồng biên của Asnawi, chuyền vào cho Egy Maulana, chuyền về cho Abimanyu như ở bàn đầu tiên, hoặc tự đột phá như cơ hội ở phút 67.
Quay lại bàn đầu tiên, Abimanyu phất bóng lên biên phải cho Dimas khoét vào giữa Suphan và Ernesto. Suphan rời vị trí trung vệ để băng ra ngăn Dimas chuyền vào, khiến đội trưởng Indonesia phải trả về cho Abimanyu. Không bị cầu thủ nào áp sát, tiền vệ này nhận bóng, quan sát rồi chọc khe cho Kadek Agung. Khi đó, Suphan chưa lùi về kịp, còn Ernesto không trám vị trí của đồng đội. Hàng thủ Thái Lan lộ khoảng trống phải đến 15 mét, giữa trung vệ phải Manuel Bihr và Ernesto. Kadek Agung di chuyển đúng vào đó, còn Abimanyu cũng chuyền theo hướng này.
Pha chạy chỗ của Kadek Agung cũng không đơn giản, khi anh di chuyển đúng vào điểm mù của Bihr. Trung vệ phải Thái Lan mải nhìn theo Yudo, mà không để ý xung quanh. Đến khi quay hẳn lại, Bihr mới giật mình nhìn thấy Kadek Agung. Nhưng khi đó đã quá muộn để Bihr làm được gì đó, vì Kadek Agung đã chạm bóng và nhiệm vụ còn lại của anh đơn giản hơn nhiều.
Những pha thâm nhập như của Kadek Agung thường xuyên xuất hiện trong trận này. Indonesia có khoảng tám cơ hội đưa bóng vào cấm địa, phần lớn khi đó họ có bốn đến năm cầu thủ xộc vào cấm địa ở tốc độ cao. Ngoài trung phong Yudo, Witan, Kadek Agung, Dimas, Egy Maulana hay Asnawi đều sẵn sàng sục vào cấm địa và chiếm khoảng trống. Nếu cầu thủ Indonesia không ham sút trong những tình huống chuyền vào thuận lợi hơn, họ có thể ghi thêm bàn. Hướng công biên phải của Indonesia càng phát huy tác dụng trước Thái Lan, khi HLV Akira Nishino thiếu hậu vệ trái Theerathon Bunmathan, còn tiền vệ trái Ekanit lười kéo về bọc lót cho đồng đội.
Bàn thứ hai của Indonesia cũng phác hoạ phần nào lối chơi du kích của Indonesia. Asnawi dốc bóng dọc biên phải vượt qua Ekanit, rồi chuyền vào cho Egy Maulana. Khi Egy Maulana đỡ bước một, Aswani, Evan Dimas, Yudo và Witan đều đã ập vào cấm địa. Egy Maulana sút đập chân cầu thủ Thái Lan tới vị trí của Dimas, và đội trưởng Indonesia ấn định tỷ số 2-2. Bàn này có phần may mắn, nhưng may mắn đó do Indonesia tạo ra.
Thực tế cách đánh của Indonesia không phải phát kiến đặc biệt, nhưng điểm cốt lõi là lối chơi cảm tử và không ngại va chạm của họ. Indonesia triển khai bóng lên thường không qua chân các tiền vệ trung tâm như Abimanyu hay Kadek Agung. Mà họ sẽ phất dài rồi tranh cướp bóng hai, hoặc lên bóng dọc biên phải. Để ngăn lối chơi này, đối thủ của Indonesia cần bọc lót tốt ở biên, và tranh cướp bóng hai hiệu quả. Cả hai yêu cầu này đều nằm trong khả năng của đội tuyển Việt Nam.
HLV Park Hang-seo dùng sơ đồ năm hậu vệ, vì thế việc để lộ khoảng trống giữa hai hậu vệ tới 15 mét như bàn thua đầu tiên của Thái Lan là khó xảy ra. Hàng thủ Việt Nam cũng có ý thức giữ cự ly đội hình tốt hơn. Điều quan trọng là hai tiền vệ chạy cánh của Việt Nam cần tập trung giật về hỗ trợ phòng ngự, và các cầu thủ khác luôn trong trạng thái sẵn sàng tranh cướp bóng hai. Không loại trừ khả năng HLV Park vẫn dùng sơ đồ 5-4-1 quen thuộc để phòng thủ hai biên tốt hơn.
Không lạ gì nếu HLV Park đã nắm rõ những điểm mạnh, yếu trong lối chơi của Indonesia. Trong họp báo sau trận, HLV Shin Tae-yong nói rằng ông có thể "thay đổi chiến thuật" khi biết đồng hương Park tới tận sân Al Maktoum để thám thính. Toan tính của Shin có thể nằm ở việc họ sẽ tấn công bên cánh trái nhiều hơn để tạo sự cân bằng. Còn việc thay đổi cả hệ thống vận hành, hay chuyển từ lối chơi du kích sang kiểm soát bóng, khó hoàn thành trong thời gian ngắn.
Xuân Bình