Nhiều vùng ven biển tại Thừa Thiên Huế tái xuất hiện nhiều nhóm người từ các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi… đi đào bới địa sâm (còn gọi là giun biển) để bán cho thương lái Trung Quốc.
Giá đắt hơn 6 USD mỗi kg là lý do chính khiến vải thiều khó cạnh tranh với Trung Quốc tại thị trường mà phải mất 5 năm mới có thể thâm nhập.
Phần lớn điểm cân của thương lái Trung Quốc tại Bắc Giang đã đóng cửa, khiến giá vải cao nhất còn trên dưới 15.000 đồng, có loại xuống thấp kỷ lục 3.000-4.000 đồng một kg.
Họ mở lại điểm cân để thu mua cuối vụ tại Lục Ngạn (Bắc Giang) với mức giá khoảng 10.000 đồng mỗi kg, rẻ bằng một phần ba trước đây.
Hơn 10.000 tấn khoai lang tại Vĩnh Long bị thương lái ép giá 100 đồng một kg đã được doanh nghiệp lên kế hoạch thu mua, phân phối tại các địa phương miền Bắc.
Doanh nghiệp nội địa đã thu mua gần 60 tấn cua biển Cà Mau với giá cao và vận chuyển bằng đường hàng không về một số địa phương để tiêu thụ.
Tại miền Trung, ngày nào các thương lái cũng đến hỏi mua cau non khiến giá tăng gấp 3 lần, nhiều người bán cả vườn cau.
Mỗi năm đưa ra thị trường gần 2 triệu con gà, thu về 150 tỷ đồng, người gân xã Đông Tảo, Khoái Châu, Hưng Yên thời gian gần đây còn bán được gà và trứng gà với giá tăng cả 20%.
Nhiều thương lái ở khu vực Đông Nam Bộ đang thu gom lợn xuất đi Trung Quốc, trong đó đa số có trọng lượng trên 120 kg mỗi con, còn được gọi là lợn mỡ.
Giá cá tra nguyên liệu tại các tỉnh An Giang, Đồng Tháp, Cần Thơ... có xu hướng tăng mạnh do thương lái Trung Quốc tập trung thu mua, song theo các chuyên gia đây có thể chỉ là bẫy giá ảo.
Sau thời gian tăng mạnh, hiện giá cá sấu thương phẩm ở Đồng bằng sông Cửu Long đã chạm đáy khiến hàng nghìn hộ nuôi đứng trước nguy cơ thua lỗ.
Dù hoạt động thu mua ẩn chứa nhiều rủi ro, song với lượng bao tiêu lớn và trả giá cao, thương lái Trung Quốc vẫn được người nông dân Lục Ngạn (Bắc Giang) kỳ vọng là đầu ra chính khi vụ vải bắt đầu.
Thời tiết bất lợi khiến cua biển khan hiếm, cộng với việc thương lái Trung Quốc tranh nhau gom hàng đã tạo nên cơn sốt chưa từng có về giá.
Người nông dân phải làm lụng quanh năm vất vả, được giá đúng với sức lao động thì họ bán, tuy nhiên thương lái mới là người quyết định giá vải trên thị trường...
Mỗi kg vải thiều chỉ cần thông qua bên kia biên giới đã có giá bán tăng gấp đôi, thậm chí gấp ba so với thu mua tại vườn.
Sản lượng tương đương năm ngoái, mẫu mã đẹp và đồng đều nên dù giá có hạ đôi chút, người trồng na Lạng Sơn vẫn vui vì có lãi.
Trồng hơn 1.000 cây hạt dẻ trên đất đồi nhà, mỗi năm trừ chi phí, gia đình chị Thủy ở Lạng Sơn có lãi khoảng 200 triệu đồng và thường xuyên thiếu hàng cung cấp.
Khi cuộc “giải cứu chuối” ở Đồng Nai và “giải cứu cam sành” ở Hà Giang lên đến cao trào, tôi lại bỗng nhớ đến những vườn hồ tiêu ở Bà Rịa-Vũng Tàu.
6 tháng đầu năm đã có hơn 10 mặt hàng nông sản, thực phẩm rớt giá thê thảm kéo theo gần chục cuộc “giải cứu”.
Bộ Công Thương nhận thấy chưa đủ cơ sở để kết luận thương nhân nước ngoài đang thao túng thị trường hồ tiêu Việt Nam.