VnExpress Thời sự

this

Cuộc thi Vietnam Vibes By Vietravel
  • Dòng sự kiện
  • Đường đến độc lập
  • Hành trình 80 năm
  • Khát vọng Việt Nam
  • Video
  • Ảnh
  • Trở lại Giải trí
  • Giải trí
  • Sách
  • Tác giả
Thứ hai, 25/8/2025, 11:09 (GMT+7)

Nhà văn Chu Lai của Mưa đỏ: 'Hậu chiến còn ngổn ngang đề tài để viết'

Đại tá Chu Lai - tác giả "Nắng đồng bằng", "Mưa đỏ" - nói không nhâm nhi dĩ vãng và đã làm hết sức trong 10 năm cầm súng, 50 năm sáng tác.

Phim điện ảnh Mưa đỏ, do nhà văn Chu Lai viết kịch bản, lập kỷ lục phòng vé đầu tiên của dòng phim chiến tranh ở Việt Nam - vượt hơn 100 tỷ đồng sau ba ngày chiếu.

Dịp này, nhà văn 79 tuổi trả lời phỏng vấn về cuộc đời sáng tác và cảm xúc của ông những ngày đất nước kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9. Trong căn hộ ở Long Biên, Hà Nội, ông chậm rãi bàn về tác phẩm, đôi mắt ánh lên niềm vui khi một dự án thuộc đề tài lịch sử nhận tình cảm lớn từ công chúng, trong đó có nhiều người trẻ.

- Cảm xúc của ông thế nào khi xem ''đứa con'' của mình được thể hiện qua nghệ thuật điện ảnh?

- Tôi rất xúc động. Tất nhiên còn nhiều sạn, chẳng hạn thời lượng dành cho súng đạn nhiều hơn cho tình yêu, cân bằng hơn thì tốt. Hoặc cái kết vẫn nhẹ, chưa tạo được xúc cảm mãnh liệt, song tôi cho rằng phim ổn, thấy biết ơn đoàn phim.

Tôi đưa kịch bản cho êkíp cách đây 10 năm, cũng ''lên bờ xuống ruộng'' mãi mới quyết định làm. Việc thực hiện dự án là điều dũng cảm của Điện ảnh Quân đội Nhân dân bởi độ công phu và cũng dễ ''thua''. Nhưng vì họ dám làm nên tôi hoàn toàn tin tưởng, chỉ gặp ban giám đốc một lần.

Quá trình quay, họ gần như không liên lạc và tôi cũng không cần họ trao đổi, để êkíp độc lập sáng tạo. Êkíp cũng biết tác giả đã già, không đi được lên bối cảnh, mà tôi cũng không nên đi. Bởi khi đến đó, giữa nhà văn và đạo diễn sẽ có những trục trặc. Biết đâu, thỉnh thoảng, ông nhà văn lại ''nhảy'' vào phán xét và làm rối chuyện (cười). Đạo diễn Đặng Nhật Minh soạn kịch bản và thực hiện phim Bao giờ cho đến tháng Mười, Bùi Thạc Chuyên cũng làm tương tự với dự án Địa đạo. Các đạo diễn, họ biết làm gì để có thể nâng ''đứa con'' của mình lên. Còn một dự án có đạo diễn, biên kịch riêng như Mưa đỏ, dù hiểu nhau thế nào cũng khó hòa hợp.

Trong tác phẩm gốc, tôi có thể viết một dòng nhưng đạo diễn phải làm việc cả tháng. Vì vậy, không thể đòi hỏi phim hoàn chỉnh như kịch bản văn học. Tôi kỳ vọng dự án làm được 70-80% nội dung tiểu thuyết đã tốt lắm rồi.

Mưa đỏ bản điện ảnh có các chi tiết ngắn gọn hơn, thậm chí những đoạn bị thiếu hụt. Nhưng điều quan trọng là phim giữ được hồn cốt, tinh thần của tiểu thuyết. Tôi cho rằng phim làm tốt hơn tác phẩm văn học ở việc tái hiện không khí khốc liệt của bom đạn.

Trailer chính thức phim 'Mưa đỏ'
 
 
Trailer chính thức phim 'Mưa đỏ'

Trailer phim ''Mưa đỏ''. Video: Đoàn phim cung cấp

- Phim ra rạp chỉ vài ngày và sức lan tỏa lớn, điều này để lại cho ông suy ngẫm gì?

- Khán giả Việt Nam không hề quay lưng với đề tài chiến tranh tưởng như khô khan. Nếu phim Mưa đỏ công chiếu cách đây 10 năm, chưa chắc tạo được tiếng vang như vậy. Đặt vào thời điểm này, tác phẩm như hòa vào không khí yêu nước, tinh thần hướng về nguồn cội của nhân dân. Điều này khiến các nhà làm phim tin tưởng rằng "đề tài không có tội", quan trọng là làm thế nào để chạm được vào cảm xúc người xem.

Sau ngày thống nhất, đất nước trải qua những năm bao cấp ảm đạm, thời kỳ thị trường ngang ngửa, còn bây giờ là giai đoạn hội nhập. Hậu chiến, từng có cảm giác người Việt Nam không còn nghĩ gì đến những giá trị thiêng liêng, các mốc son lịch sử, nhất là thế hệ trẻ. Nhưng thật không ngờ, dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9, lòng yêu nước của họ bùng lên, như dòng nham thạch chảy âm thầm chứ không mất đi. Những ngày này, Việt Nam rực đỏ màu ''núi lửa'', có lẽ đó không phải hình thức mà là từ trong tâm can mỗi người.

Thế hệ năm xưa yêu nước bằng cách vượt Trường Sơn vào trận, thề quyết tử dưới cây đa Tân Trào. Thế hệ nay thực hiện điều đó bằng trí tuệ, sáng tạo, làm giàu cho mình và cộng đồng. Lòng tự tôn dân tộc như hạt kim cương trong lồng ngực, được họ nuôi dưỡng để nếu có một thế lực nào tác động, họ sẽ "hành binh ra trận", oai hùng như cha ông xưa.

Nhà văn Chu Lai ở tuổi 79. Ảnh: Phương Linh

Nhà văn Chu Lai ở tuổi 79. Ảnh: Phương Linh

- Không khí đón chào ngày lễ lớn của của đất nước khơi dậy ký ức nào của ông về một thời chiến đấu?

- Những ngày qua, máy bay trên bầu trời gợi cho mọi người niềm háo hức. Nhưng ở thời chiến, đó là lúc người lính thấy như đang tiếp xúc với cái chết. Sau chiến tranh, các cựu binh quan niệm sống được ngày nào lãi ngày đó, bởi khi xưa cứ 10 người đi thì chín chiến sĩ không trở về.

Trong tôi có sự xốn xang, một gợi thức, hoài niệm tự nhiên về năm tháng đầu tiên nhập ngũ. Tôi nhớ từng đồng đội, trận đánh, nhớ cả lúc hy vọng và tuyệt vọng trong trận mạc. Tôi nghẹn ngào nghĩ về những thằng bạn, chiến hữu mãi nằm sâu trong rừng, không có dịp trở về, đau xót cho hàng triệu thanh niên ưu tú đã nằm xuống, không được chứng kiến ngày huy hoàng của dân tộc.

81 ngày đêm ở Quảng Trị, có thể nói đây là một trong những trận đánh khốc liệt nhất trong lịch sử chiến tranh loài người. Bảo vệ thành cổ có hai mùa khô và mưa, hình thành hai thế trận sa mạc chiến và thủy chiến. Trên phim, do điều kiện quay chỉ vào mùa mưa nên khán giả sẽ thấy mỗi thủy chiến, người lính phải nằm trong lồng nước để chiến đấu. Nếu họ hy sinh, khi đồng đội đưa lên sẽ thấy phần trên cháy đen vì nắng, phía dưới lại trắng như cá luộc do ngâm trong nước nhiều ngày. Sa mạc chiến cũng có gian khổ khác, quần áo rách bươm, lắc đầu một cái chấy rận rụng lả tả.

Thành Đinh Công Tráng hứng chịu 328.000 tấn bom đạn suốt trận chiến, trung bình mỗi chiến sĩ phải ''gánh'' 10 tấn. Tôi không biết có người lính ở quốc gia nào, chiến dịch nào chịu được lượng bom đạn kinh khủng như thế không. Điều này dẫn tôi đến một suy ngẫm: ''Chiến tranh thành cổ là ngày nào cũng chôn nhau nhưng chưa đến lượt chôn mình''. Để có ngày hôm nay, núi xương sông máu đã đổ xuống như thế nào.

- Nhắc về chiến tranh, người lính là một lần chạm vào ký ức đau thương, lý do nào để ông theo đuổi mảng đề tài này suốt cuộc đời cầm bút?

- Người lính chỉ cần trải qua một đêm ngủ trong rừng, một ngày hành quân Trường Sơn, cả đời anh ta không quên được. Và chiến tranh kéo dài, khốc liệt quá thì bỗng nhiên trong văn học nghệ thuật nó trở thành siêu đề tài, người lính là siêu nhân vật, càng khai thác càng ''phì nhiêu''.

Sau trận chiến Borodino năm 1812 của quân đội Pháp và Nga, năm 1867, Lev Nikolayevich Tolstoy ra mắt tiểu thuyết Chiến tranh và hòa bình. Việt Nam đã thống nhất 50 năm nhưng bao giờ mới có tác phẩm tầm vóc, vĩ đại như sáng tác của Lev Tolstoy? Đây là câu hỏi muôn thuở mà các thế hệ phải trả lời. Tuy nhiên, tuổi trẻ hôm nay dường như cũng ngại ngùng, thích viết về những gì gần gũi, bình dị hơn. Rất nhiều người nói rằng bây giờ về người lính hôm nay chẳng có gì để viết, nhưng hãy thử đi sâu để phát hiện cũng có nhiều vấn đề ngổn ngang.

Cách đây khoảng 20 năm, tôi sáng tác truyện ngắn Con tôi đi lính, dựa trên việc con tôi nhập ngũ thật, đến nay vẫn được nhiều độc giả thích. Chỉ bằng một sự việc, anh thổi được vào đó những nỗi niềm, câu chuyện của quá khứ, tác phẩm vẫn có sức hút nhất định. Đề tài này sẽ không bao giờ chết, chỉ cần triển khai thế nào để ngày càng hấp dẫn. Các tác giả cũng không cần trực tiếp tham chiến như xưa nhưng trong người có ''lửa'', biết hướng về nguồn cội, sẽ viết được.

- Hiện trong ông, những dư chấn chiến tranh tồn tại và biến đổi thế nào?

- Đi qua một ngày, chôn một xác đồng đội thôi cũng ám ảnh, huống hồ chiến đấu 10 năm. Nhưng dư chấn ấy nằm trong dòng mạch của cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc, niềm khổ đau cùng lòng kiêu hãnh, hài lòng vì hoàn thành nhiệm vụ, kể cả sự nuối tiếc.

Riêng tôi, dư chấn biểu hiện rõ ở việc về già hay hoài niệm, trăn trở về khuôn mặt của những bạn bè, các cô du kích, những hình ảnh trên chiến trường năm xưa. Nhiều lần, tôi nghĩ đến việc đi một chuyến cuối cùng trở về chiến địa cũ, tìm ai còn sống thì gặp, nhưng hầu như họ đã mất.

Chân dung nhà văn Chu Lai - tác giả nhiều cuốn sách nổi tiếng như Ăn mày dĩ vãng, Nắng đồng bằng. Ảnh: Nhân vật cung cấp

Chân dung nhà văn Chu Lai - tác giả nhiều cuốn sách nổi tiếng như "Ăn mày dĩ vãng", "Nắng đồng bằng". Ảnh: Nhân vật cung cấp

- Nhìn lại một đời cầm súng và cầm bút, ông trăn trở điều gì?

- 10 năm chiến đấu, 50 năm viết lách, tôi cũng hết sức rồi. Sau Bức chân dung người đàn bà lạ (2020), tôi tạm dừng. Bây giờ nếu không đủ tỉnh táo, suy ngẫm, viết lấy được, lấy vui thì tác phẩm sẽ không ra gì. Cảm xúc sẽ có một mức hạn định và câu chữ cũng vậy. Cụ Nguyễn Khải nói rằng nhà văn đến 70 tuổi thì tốt nhất là không nên viết nữa, nhưng tôi 76 tuổi còn sáng tác mà (cười). Do sức khỏe hạn chế, nhiều bệnh nền, tôi không thực hiện được những gì dài hơi, đồ sộ. Tôi thường viết những bài ngắn, tản văn song cũng không duy trì đều đặn.

Cách đây mấy năm, tôi cứ một mình một tay lái đi khắp Việt Nam, cho rằng ''phong lưu là lãng du'' nhưng hiện đã hết tuổi, không dám tự đi đường dài. Bây giờ tôi di dưỡng tinh thần, dành phần lớn thời gian đọc sách, xem phim, đi bơi và đạp xe. Tôi không nhai lại quá khứ hay nhâm nhi dĩ vãng nhưng cũng cảm giác mình đã gần làm hết được những gì cần làm.

Nhà văn Chu Lai còn có bút danh Tám Linh, sinh ở Hưng Yên, là con trai của nhà viết kịch Học Phi. Năm 1963, ông nhập ngũ, sau đó về Đoàn kịch Tổng cục Chính trị. Năm 1967 ông xin đi chiến đấu ở chiến trường miền Đông Nam Bộ, bắt đầu ở bộ binh chủ lực, chiến sĩ rồi Đại đội trưởng đặc công địa phương vùng ven Sài Gòn.

Đất nước thống nhất, nhà văn về Ban Tuyên huấn Quân khu 7, sau đó học tại Trường viết văn Nguyễn Du khóa 1. Năm 1982, ông về công tác tại Tạp chí Văn Nghệ Quân Đội đến khi nghỉ hưu, quân hàm Đại tá. Ông có nhiều tác phẩm về người lính, chiến tranh, được tích lũy từ những trải nghiệm chiến đấu như Nắng đồng bằng (1978), Vòng tròn bội bạc (1987), Ăn mày dĩ vãng (1991), Cuộc đời dài lắm (2001), Khúc bi tráng cuối cùng (2004). Trong đó, tiểu thuyết Mưa đỏ (2016) được Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam cùng năm.

Phương Linh

  Trở lại Giải tríTrở lại Giải trí
Copy link thành công
×
  • Dòng sự kiện
  • Đường đến độc lập
  • Hành trình 80 năm
  • Khát vọng Việt Nam
  • Video
  • Ảnh

this

Điều khoản sử dụng Chia sẻ: Copy link thành công
Báo điện tử VnExpress
Báo tiếng Việt nhiều người xem nhất
Thuộc Bộ Khoa học và Công nghệ
Số giấy phép: 548/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 24/08/2021

Tổng biên tập: Phạm Văn Hiếu
Địa chỉ: Tầng 10, Tòa A FPT Tower, số 10 Phạm Văn Bạch,
phường Cầu Giấy, Hà Nội
Điện thoại:024 7300 8899 - máy lẻ 4500
Email: webmaster@vnexpress.net

© 1997-2025. Toàn bộ bản quyền thuộc VnExpress