Ngày được tin em đi bệnh viện, cả nhà lo lắng vô cùng. Em đã lớn tuổi, trong người lại có bệnh nền. Em được xác định dương tính vì bị lây nhiễm từ các khu dân cư bị phong tỏa. Em là một bảo vệ dân phố nên phải trực chốt theo sự phân công của địa phương. Từ ngày đó, những cuộc điện thoại về nhà thưa dần, lần cuối cùng là cuộc điện thoại em gọi cho anh trai nhưng không nói được lời nào. Nước mắt đã bắt đầu rơi từ người thân. cuộc điện thoại đó ,em muốn nói gì? phải chăng là lời cuối muốn được về nhà? không thể được rồi em ạ. Cuộc chia ly không hẹn ngày trở lại, đau đơn quá, đại dịch đã gây nên nỗi đau này mà nhân loại không mong muốn. Con em đó, còn tuổi ăn, tuổi học, chị hứa sẽ lo lắng cho cháu được học hành đến nơi đến chốn. Đó cũng à nguyện vọng của em khi còn ở gia đình. Gia đình thương nhớ em, đất nước này ghi công của em. Hãy yên lòng về với cha, mẹ em nhé.
Xem thêm
Ngô Văn Nam (1947 - 2021)
Nguyen Duc Quan
Người bác tần tảo hiền hậu của con (1966 - 2021)
Cháu gái nhỏ xíu của bác
Trần Văn Lắm (1964 - 2021)
Lê Hoàng Thanh Ngân