Tôi 33 tuổi, có chồng và một con trai gần 5 tuổi. Công việc của tôi là làm đấu thầu cho một công ty xây dựng của Nhật. Hôm nay tôi muốn chia sẻ với các anh chị về câu chuyện của mình và mong nhận được những lời khuyên có ích cho tôi.
Trước khi sinh con, tôi làm việc cho một công ty của Nhật, tôi sinh con năm 2008 và chồng muốn tôi dành thời gian trong 3 năm đầu để chăm sóc con nên tôi không quay lại với công việc.
Thời gian đầu quanh quẩn ở nhà chăm sóc con, tôi luôn có cảm giác tù túng và rất bứt rứt, cuộc sống của tôi trở nên nặng nề vì luôn phải thuyết phục, đấu tranh với chồng để được đi làm.
Khi con được 8 tháng tuổi tôi bắt đầu mở công ty xây dựng vì tôi có kiến thức về công việc đó.
Công việc kinh doanh của tôi lúc đầu rất thuận lợi, tôi nhận được một số hợp đồng làm về các nhà xưởng, các dự án vốn ngân sách ở tỉnh. Tuy nhiên, càng làm càng nhận ra chính sách chiếm dụng vốn của các ông chủ dự án. Dự án kết thúc nhưng tôi không bao giờ nhận được thanh toán đầy đủ. Việc giải ngân chậm trễ luôn làm tôi bị áp lực, thêm vào đó, khoảng cách các công trình khá xa nên cũng có thất thoát trong việc quản lý.
>> Xem thêm: Chấp nhận lương giảm 7 triệu vì muốn trở thành ông chủ |
Quá mệt mỏi với công việc làm nên tôi muốn từ bỏ. Năm 2011, tình cờ tôi biết được công ty cũ đang cần vị trí phụ trách bộ phận đấu thầu, lúc này con trai cũng được 3 tuổi nên tôi bàn bạc với ông xã để tôi đi làm lại. Chồng tôi cũng ủng hộ tôi trở lại làm văn phòng như trước.
Người Nhật họ luôn đề cao sự trung thành nên sếp tôi cũng rất vui khi tôi trở lại làm việc và ông cũng sẵn sàng trả lương theo yêu cầu của tôi.
Công việc mặc dù có lúc phải làm rất vất vả và rất áp lực, có những lúc bước ra khỏi văn phòng là 11 giờ đêm, làm cả thứ bảy, chủ nhật để kịp deadline, cũng có lúc phải ngồi chơi hàng tháng trời, nhưng tôi cũng không có gì phải phàn nàn. Vấn đề làm cho tôi chán nản là con người.
Thời gian gần đây, ngày nào đến công ty tôi cũng cảm thấy rất ngột ngạt và luôn nghĩ đến bỏ việc. Tôi thật sự không chịu được khi bị đồng nghiệp chơi xấu, nói xấu thường xuyên. Đặc biệt là một chị làm cùng tôi trong một dự án, chị ta dần dần hé lộ là kẻ đi cướp công người khác bằng cách yêu cầu tôi chuyển hết các file tôi làm sang cho chị ấy để chị ấy quản lý. Xong việc đó thì chị ta không buồn nhắc đến tên tôi. Ai gửi mail công việc có tên tôi thì chị ta trả lời nhưng gạch bỏ tên tôi ra. Vì ngồi chung tổ với chị ta nên tôi phải nghe tất cả những lời nói xiên xỏ của chị...
Phải chăng tôi quá nhạy cảm khi luôn nhìn thấy động cơ của những đồng nghiệp xung quanh mình, nhưng người có cơ hội là cuỗm ngay việc người khác để “kiếm thêm”, người thì giành việc để được thăng tiến, người thì giành việc chỉ để mọi người thấy mình bận rộn…?
Kể ra đây không phải nói xấu đồng nghiệp mà để mọi người hiểu được tâm trạng rất khó chịu và ngột ngạt mà hàng ngày tôi phải chịu đựng.
Nhìn vào thực tế mọi việc diễn ra xung quanh mình, tôi rất chán nản. Công việc không tiến triển, đồng nghiệp không thân thiện, cơ hội thăng tiến không có. Mặc dù lương thì cũng không quá thấp (hơn 1.000 USD), công việc rất phù hợp, sếp tôi cũng là người nhẹ nhàng, rộng lượng và cũng tốt với tôi, nhưng tôi luôn có ý nghĩ ra đi và luôn lay hoay với những ý tưởng, dự định, dự án của riêng mình.
Hiện nay tôi đang ấp ủ một vài kế hoạch kinh doanh, có thể tôi sẽ trở lại với công việc làm nội thất cho các công trình trong TP HCM (làm nội thất nhanh, lấy tiền nhanh, công việc gọn nhẹ, ở trong thành phố dễ quản lý). Hoặc là tôi sẽ mở quán bán thức ăn như Pizza, mỳ Ý, gà rán ( theo chồng và những người thân thì tôi nấu rất ngon những món này). Hay cũng có thể sẽ tiếp tục lặng lẽ với công việc của mình hoặc cũng có thể sẽ tìm việc ở công ty khác.
Xin cảm ơn các anh chị đã dành chút thời gian để đọc bài viết của tôi. Rất mong nhận được những ý kiến chia sẽ cũng như những lời khuyên của mọi người.
>> Xem thêm: Lương tôi tăng 120 triệu sau 4 lần 'nhảy việc'
Chia sẻ bài viết của bạn về việc làm, kinh doanh tại đây