Theo dự luật, khi xét thấy cần thiết, hoặc theo yêu cầu của nạn nhân thì cơ quan có thẩm quyền có thể áp dụng một hoặc nhiều biện pháp để bảo vệ an toàn cho nạn nhân và người thân thích của họ.
Các biện pháp đó là cung cấp nơi tạm lánh khi có nguy cơ bị đe dọa đến tính mạng, sức khỏe; bố trí lực lượng bảo vệ tại nơi ở, nơi làm việc, học tập; thay đổi chỗ ở và giữ bí mật thông tin về nơi ở, nơi làm việc, học tập của nạn nhân; răn đe, cảnh cáo, vô hiệu hóa đối tượng có hành vi gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiệt hại về tính mạng, sức khoẻ của nạn nhân và người thân thích...
Cho rằng quy đình trên không khả thi, đại biểu Nguyễn Đình Quyền lên tiếng: "Các biện pháp bảo vệ như thế thì còn hơn cả tổng thống các nước. Tôi từng làm việc với Cục điều tra liên bang Mỹ, được biết việc bảo vệ nạn nhân, nhân chứng của họ rất phức tạp. Ở ta điều kiện khó khăn, do đó phải tính toán thật kỹ".
Đại biểu Nguyễn Đình Quyền: "Phải tính toán thật kỹ quy định về bảo vệ nạn nhân". Ảnh: TTXVN. |
Đại biểu Bùi Thị Lê Phi cho rằng quy định như dự luật sẽ không đủ lực lượng bảo vệ nạn nhân bị buôn bán. "Khi bị buôn bán, tâm lý nạn nhân và người nhà thường hoảng loạn, chắc chắn họ sẽ yêu cầu được bảo vệ. Như vậy sẽ gây quá tải cho lực lượng này", bà Phi phân tích và đề nghị tùy từng trường cụ thể mà cơ quan chức năng có biện pháp hợp lý.
Chánh án tòa án quân sự trung ương Trần Văn Độ cho rằng không thể chỉ ưu ái cho nạn nhân bị buôn bán, trong khi thực tế có quá nhiều nạn nhân của rất nhiều loại tội phạm. "Đề nghị nên xác định các biện pháp bảo vệ, hỗ trợ giống như với nạn nhân khác", ông Độ nói.
Ngoài ra các đại biểu cũng cho rằng có nhiều điều khoản của dự luật không thể thực hiện được, như quy định trách nhiệm của nhà trường trong việc tuyên truyền phòng chống mua bán người, hay trách nhiệm của cấp xã trong việc tạo điều kiện cho hoạt động tư vấn, tiếp nhận, hỗ trợ nạn nhân sớm hòa nhập cộng đồng.
Đại biểu Nguyễn Đình Quyền phân tích: "Lâu nay trong khi hoạch định chính sách, ta đưa vào nhà trường quá nhiều thứ, nào tuyên truyền phòng chống ma túy, phòng chống thiên tai, nay cả phòng chống buôn bán người, trong khi chương trình học của các cháu đã quá nặng. Mua bán người là vấn đề xã hội, đề nghị không đưa vào nhà trường".
Đại biểu Bùi Sĩ Lợi và Lưu Thị Chi Lan nêu ra một bất hợp lý là không chỉ dự luật này, hầu như tất cả các luật đều quy định trách nhiệm của UBND cấp xã, trong khi đó ngân sách xã eo hẹp, cán bộ vừa thiếu, vừa yếu chuyên môn.
Dự luật phòng chống buôn bán người sẽ được hoàn thiện và có thể thông qua vào kỳ họp năm sau.
Hơn 4.000 người bị bán ra nước ngoài Theo Bộ Công an, trong 5 năm từ 2004 đến 2009, cả nước xảy ra 1.586 vụ, 2.888 đối tượng, lừa bán 4.008 nạn nhân (trong đó hơn 3.000 phụ nữ và gần 500 trẻ em). Trên 60% tổng số vụ mua bán sang Trung Quốc, 11% tổng số vụ bán sang Campuchia, số còn lại mua bán sang Lào, qua tuyến hàng không, tuyến biển để bán ra một số nước khác. Không chỉ mua bán phụ nữ, trẻ em, đã phát hiện một số vụ mua bán đàn ông, xảy ra ở Lào Cai, Quảng Ninh, Cao Bằng, Lạng Sơn. Nạn nhân bị bán cho các chủ lò gạch, khai thác quặng tại Trung Quốc. Ngoài ra, còn xuất hiện một số đường dây đưa người sang Trung Quốc bán nội tạng cho các bệnh viện tư, dẫn đến nạn nhân bị tử vong. Đa số nạn nahan có hoàn cảnh kinh tế khó khăn hoặc trắc trở trong đường tình duyên, song cũng không ít phụ nữ là gái mại dâm hư hỏng, hoặc một số người do làm ăn thua lỗ, nợ nần nhiều, muốn kiếm việc làm có thu nhập cao để thay đổi cuộc sống. Trên 60% nạn nhân tự trở về nước, 19% về thông qua giải cứu và 21% là được trao trả. |
Hồng Khánh