Tôi và chồng lấy nhau đến nay đã được 14 năm rồi, anh gia trưởng, khó tính, dữ đòn, khô khan, mọi việc trong nhà đa số đều do tôi làm, chỉ thỉnh thoảng về nhà quét nhà và lâu lâu mới dọn dẹp nhà cửa, hay xét nét người khác. Chưa khi nào anh nói chuyện nhẹ nhàng với vợ con, con cái ít bám ba lắm. Hồi con gái tôi 3 tuổi, vì dỗ con không nín, anh đã lấy thanh tre bằng ngón tay đánh con sứt hết cả mặt mũi, chân tay. Các con tôi sợ ba hơn sợ cọp. Tôi từng bị chồng đánh 2 lần. Đi làm về đến nhà là anh hay mắng mỏ con cái.
Lương tôi giờ 7 triệu/ tháng (mới tăng gần đây thôi), chồng được hơn 10 triệu, anh chưa bao giờ đưa lương cho tôi giữ, mọi chi tiêu trong gia đình đều mình tôi lo, anh nói lương anh để tiết kiệm làm việc lớn. Tôi xa nhà 20 năm, ít về thăm nhà. Năm nay bố tôi mừng thọ 80 tuổi nên muốn về Tết. Tôi ngỏ lời xin tiền chồng tôi nhưng anh nói muốn về thì tự lo tiền về đi, nghe mà ức ứa nước mắt; hàng ngày tôi lo chi tiêu hết rồi lấy đâu ra nhiều tiền dư.
Anh còn tính toán thiệt hơn từng tí với vợ. Năm 2004 chồng tôi mua miếng đất, tôi vay ngân hàng thêm để xây nhà. Năm 2013 chúng tôi xây thêm phòng nhưng chưa làm giấy tờ. Năm 2014 vợ chồng làm sổ đỏ nhưng anh đứng tên thôi, nói là để sau này mua bán thuận tiện, tôi đồng ý. Sau này khi vợ chồng mâu thuẫn, cãi vã, anh nói nhà này là tên anh, tôi không có quyền gì. Lúc đó tôi mới thấy chồng mình nhỏ mọn, ích kỷ quá. Giờ hàng tháng anh cứ nghĩ đưa tôi 2 triệu đồng là hết trách nhiệm. Lấy nhau 14 năm chưa khi nào chồng tôi dẫn vợ con đi du lịch, chỉ khi nào cơ quan đi chơi tôi mới được đi. Tiền đi với cơ quan tôi cũng phải tự túc hết, duy nhất một lần anh cho tôi 500 nghìn đồng.
Từ khi lấy chồng, tôi toàn tâm toàn ý lo cho gia đình, không bao giờ suy nghĩ riêng cho bản thân, ngay cả sắm sửa cho mình tôi cũng hạn chế. Sau nhiều việc xảy ra, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, thất vọng về chồng. Chẳng bao giờ anh chủ động nói chuyện, hỏi han vợ con, tối đến 3 mẹ con tôi thường vào phòng học bài hoặc xem phim, còn phòng khách anh nằm một mình mở điện thoại. Tôi rất cô đơn, không có ai hiểu và cùng trò chuyện, tâm sự. Quan hệ chăn gối với chồng giờ tôi cũng không còn hứng thú, tôi đã ngủ riêng. Gia đình tôi đều ở ngoài Bắc, tôi chưa dám nói với ai những tâm sự của mình, sợ bố mẹ biết sẽ buồn. Tôi đã nghĩ đến tình huống xấu nhất là ly hôn nhưng còn phân vân vì lo cho hai con, chúng nhỏ tuổi quá, cha mẹ mà ly hôn sẽ ảnh hưởng đến tâm lý chúng. Tôi phải làm sao đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Hòa
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 0966 581 270. Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.