Nhà tôi và nhà hàng xóm cùng cảnh làm ăn xa gia đình, không có anh em thân thiết ở gần, hai ông chồng lại làm cùng cơ quan nên chơi thân với nhau. Tôi và hai vợ chồng hàng xóm bằng tuổi, chồng tôi nhiều hơn một tuổi. Vợ chồng hàng xóm còn trẻ tuổi mà ứng xử với mọi người rất khéo léo, ở nhà vợ chồng có cãi nhau cũng đóng cửa trong nhà không ai biết. Cô vợ ghê như sư tử Hà Đông với chồng nhưng được cái đảm đang việc nhà và con cái (không đi làm). Cô này chỉ thích ở nhà trông con vì chồng lương cao rồi, thêm nữa không chịu thua kém nhà tôi cái gì.
Nhà tôi lương thấp hơn nên mua đồ dùng theo nhu cầu. Vậy nhưng cứ thấy nhà tôi mua cái gì mới là vài ngày sau nhà bên cũng mua cái mới và to hơn nhà tôi mới được, dù khi nhà tôi mua đồ họ đều nói nhà bên ấy chỉ dùng như hiện tại là thoải mái rồi. Tôi thấy nhà bên sao khổ quá, tiền nhiều hơn thích thì mua mới, sao cứ phải chạy theo nhà tôi làm chi cho khổ. Hàng xóm, đồng nghiệp ai cũng quý nhà bên ghê lắm, với ai họ cũng đon đả, nhiệt tình và quý mến. Nhà tôi thì bình thường với mọi người, ai cần giúp chúng tôi đều giúp, vợ chồng tôi đều dễ tính và không thích giả tạo.
Tôi cũng suýt dính cú lừa nếu không nhìn ra vấn đề. Mới đầu thấy cô hàng xóm tỏ ra yêu quý con trai tôi lắm vì gần tuổi con cô ấy, khi đến các nhà khác chơi cùng tôi thấy với các đứa trẻ khác cô ấy cũng tỏ ra như vậy. Ngay cả với thằng cu cùng xóm mà cô ấy nói với tôi là láo chưa từng thấy mà vẫn tỏ ra yêu quý trước mặt bố mẹ nó làm tôi thấy nổi da gà. Vợ chồng tôi đều quý trẻ con nhưng ai thân thiết sẽ khác, còn ai xã giao sẽ khác. Với người lớn cũng vậy, chúng tôi hay ngồi chơi nói chuyện với nhau nên có ai không tốt là tôi đều nói cho cô ấy biết để tránh, còn cô ấy gặp họ vẫn đon đả từ xa làm tôi thấy kinh sợ hơn là khâm phục. Tôi thẳng tính nên không thể cố tỏ ra thân thiết với mấy người không ra gì đó được, chỉ có thể xã giao bình thường.
Nhiều khi tôi nghĩ mình sao kém cỏi, không thể làm được như cô ấy, làm vậy sẽ được mọi người quý mến mà chẳng ai biết thực lòng mình ghét họ. Mẹ chồng tôi bảo, mình cứ bình thường mà sống con ạ; khéo quá, tính toán quá rồi cũng không lại được với trời đâu. Đôi khi bố mẹ khôn quá là khôn hết phần con cái, nên chừa lại cho con cái một chút. Mẹ nói vậy nên tôi thấy cũng đúng, cần khéo léo nhưng không làm quá cho mệt.
Hằng
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.