- Nếu chỉ dựa vào lời kể của đứa trẻ thì chưa đủ cơ sở kết tội. Trước khi đứa bé khóc kể bị tiêm vào tay, cháu chưa làm xét nghiệm để khẳng định cháu không nhiễm HIV. Có 2 tình huống xảy ra: sau khi bị người hàng xóm tiêm, cháu bé được làm xét nghiệm ngay mà cho kết quả dương tính tức là cháu đã nhiễm HIV từ trước đó. Nếu kết quả âm tính mà 3 tháng sau xét nghiệm lại dương tính thì rất có khả năng cháu bị nhiễm từ mũi tiêm của người hàng xóm. Nhưng cháu Thắng 1 năm sau khi bị tiêm mới đi xét nghiệm nên rất khó xác định bị nhiễm từ thời điểm nào. Một việc nữa cần làm là bố mẹ đứa trẻ cũng phải xét nghiệm HIV. Theo tôi, để kết luận có đúng đứa trẻ bị nhiễm HIV do người hàng xóm tiêm hay không, cần điều tra kỹ càng.
- Có bao nhiêu trường hợp người nhiễm HIV cố tình lây truyền bệnh cho người khác?
- Hầu như không có. Tuy nhiên, cũng có vài đối tượng tội phạm, tệ nạn xã hội cố ý làm lây HIV cho người khác.
- Nếu cháu Thắng là nạn nhân của sự cố ý lây truyền HIV thì có được hưởng chế độ điều trị đặc biệt?
- Do nguồn lực ở Việt Nam còn hạn chế, hiện nay thuốc điều trị đặc hiệu chưa đủ để bao phủ cho tất cả người nhiễm mà mới chỉ ưu tiên cho cán bộ y tế, những người làm công vụ bị phơi nhiễm HIV.
- Người cố tình làm lây nhiễm cho người khác sẽ bị xử lý ra sao?
- Trong Pháp lệnh Phòng chống HIV/AIDS ghi rõ: Nghiêm cấm mọi hành vi làm lây truyền HIV cho người khác và xử lý theo quy định của Bộ luật Hình sự.
(Theo Lao Động)