- Thưa ông, sau khi phát hiện các con ông Tư bị giam oan, cơ quan kiểm sát, công an đã xử lý thế nào?
- Lãnh đạo Công an, VKS huyện xác định từ đầu là phải khắc phục hậu quả ngay, không để dây dưa. Chúng tôi đã báo cáo ngay các sai sót của mình trong buổi giao ban với các cơ quan nội chính và làm văn bản gửi Huyện ủy, Ban Nội chính huyện để tính chuyện bồi thường.
- Nhưng kinh phí ở đâu ra?
- Nói không có là không đúng. Thông tư số 38/1998/TT-BTC ngày 30/3/1888 của Bộ Tài chính nêu rõ: Hằng năm, cơ quan tài chính lập dự toán cho phần bồi thường thiệt hại do công chức hoặc người có thẩm quyền của cơ quan nhà nước, cơ quan tiến hành tố tụng gây ra, đưa vào mục chi dự phòng của ngân sách cấp mình. Như vậy, tỉnh, huyện đều có, phải dùng nguồn dự phòng đó để khắc phục thiệt hại chứ không thể thoái thác.
Trong vụ này, chúng tôi báo cáo, Huyện ủy đồng ý ngay. Kiểm sát, công an, cá nhân nào sai ít, nhiều ra sao, tính sau. Trong khoản tiền 30 triệu đồng mà chúng tôi cam kết bồi thường thì gia đình những người tố cáo gian dối và người làm chứng giả đã bồi thường được 8 triệu. Lẽ ra bản thân các đương sự này bồi thường nhưng vì họ còn vị thành niên nên gia đình phải có trách nhiệm.
- Vậy gồm những khoản bồi thường nào?
- 5 triệu đền bù ngày công lao động cho mỗi người. Tiền bồi hoàn các tổn hại về sức khỏe, tinh thần là 5 triệu nữa. 5 triệu còn lại dành cho em Võ Thành Sang. Em này vì bị giam oan mà lỡ mất một kỳ thi đại học. Chưa hẳn em đã đậu nếu dự thi, nhưng dù sao cũng bị dở dang kế hoạch học tập.
- Lỡ huyện chưa có tiền hoặc không đủ để hỗ trợ VKS và Công an bồi thường thì sao?
- Thì phải vay mượn, bất kể của người thân quen, ngân hàng... Tôi sẽ đi vay. Chúng tôi phải thấy rằng mình đã gây thiệt hại, các em bị giam đến 3 tháng trời, ngần ấy ngày phải chịu bao điều tiếng. Gây hậu quả năm ngoái nhưng năm nay mới bồi thường là quá trễ rồi, không thể chần chừ thêm.
- Xét về mặt tâm lý, việc cơ quan công quyền nhận khuyết điểm với dân và xin lỗi là rất “khó chịu”. Ông có nghĩ vậy không?
- Đã sai còn bảo thủ nỗi gì? Phải sửa ngay, chứ né tránh thì càng sai thêm. Tất nhiên, xin lỗi dân là ê mặt lắm. Nhưng dân rất tốt. Hôm tôi và anh Trần Thái Quang, Phó công an huyện đến nhà ông Tư xin lỗi, gia đình họ cười và... giết gà đãi chúng tôi đấy. Mất mặt nhưng được lòng, cái được đó mới lớn!
* Sự việc xảy ra ngày 5/6/2000. 4 thanh niên ở xã Bảo Bình trộm 8 bao cà phê trị giá 5 triệu đồng nhưng đổ vạ cho 4 anh em con ông Tư Chiệu và một thanh niên tên Tấn ở cùng xã. 4 anh em kêu oan nhưng Tấn do quá sợ đã nhận bừa. VKSND, Công an huyện theo đó bắt giam 4 người... Sau khi phát hiện oan sai, cuối năm 2000, VKS đã báo cáo nhận khuyết điểm. Tháng 2, Viện trưởng, Phó công an huyện đã đến xin lỗi, bàn việc khắc phục hậu quả. Thỏa thuận đền bù đạt được ngày 29/5.
Theo quy định của pháp luật, bồi thường do giam giữ công dân oan sai là trách nhiệm của các cơ quan tố tụng. Nhưng nhiều nơi vẫn viện cớ không có kinh phí, chưa xác định được phần trách nhiệm của từng cơ quan, cá nhân trong quá trình tố tụng đùn đẩy, né tránh.
(Theo PL TP HCM)
Theo dòng sự kiện: