Việc cải cách thủ tục hành chính theo cơ chế “một cửa”, “một cửa liên thông” theo Quyết định số 93/2007/QĐ-TTg của Thủ tướng (sau đây gọi chung là cơ chế một cửa) bước đầu đã thu được một số kết quả rất quan trọng. Việc thực hiện cơ chế một cửa đã rút ngắn được thời gian, đơn giản hoá thủ tục và công khai nên đảm bảo tốt hơn quyền, lợi ích hợp pháp của công dân, tổ chức.
Ngoài ra, nó cũng là công cụ hữu hiệu để nhà nước quản lý đội ngũ cán bộ, công chức (CBCC), chống các biểu hiện tiêu cực trong việc thụ lý, giải quyết các yêu cầu của công dân, tổ chức...
Tuy nhiên, để công tác cải cách thủ tục hành chính đạt kết quả cao thì nhân tố đóng vai trò quyết định phải là con người - CBCC trực tiếp thụ lý, giải quyết hồ sơ, yêu cầu của công dân, tổ chức.
Ngoài việc tăng cường công tác đào tạo, bồi dưỡng nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ cho đội ngũ CBCC làm việc tại bộ phận một cửa, thì vấn đề về cần có chế độ chính sách thỏa đáng đối với đội ngũ CBCC làm công tác này, vì điều này có ý nghĩa rất quan trọng trong giai đoạn hiện nay.
Nhều CBCC không muốn làm việc tại bộ phận một cửa và việc họ “được” phân công, nhiều CBCC coi thời gian làm việc tại bộ phận một cửa là bị đi “đày”. Đây là một thực tế đang diễn ra mà chưa có cơ quan chức năng nào tổng kết, đánh giá hoặc thừa nhận để có bước điều chỉnh, khắc phục cho phù hợp trong tổng thể cải cách hành chính.
Có nhiều nguyên nhân để khẳng định điều này, ở bộ phận một cửa công việc nhiều và tương đối nặng nhọc, thời gian làm việc căng thẳng, tiếp xúc nhiều thành phần xã hội: xấu có, tốt có. Do vậy tâm lý, thần kinh rất căng thẳng, thậm chí có người bị còn bị “stress”.
Tuy vậy, chế độ chính sách thì chưa thỏa đáng, mỗi CBCC trực tiếp thụ lý, giải quyết hồ sơ tại bộ phận một cửa được phụ cấp 200.000 đồng/tháng, quá thấp so với mặt bằng chung, có thể nói là không đáng là bao.
Việc này có thể hiểu tại sao CBCC làm việc ở bộ phận một cửa thường hay cáu gắt, đôi khi có thái độ, cư xử không mấy thân thiện với người dân khi liên hệ, giải quyết công việc cho dân, mặc dù nhiều người không cố tình, nhũng nhiễu hay tiêu cực gì.
Do đó, chế độ chính sách thỏa đáng đối với CBCC làm việc ở bộ phận một cửa là vấn đề cấp bách, cần thiết. Một mặt cần tăng mức phụ cấp cho CBCC trực tiếp thụ lý, giải quyết hồ sơ, đồng thời quy định mức tiền, phụ cấp/hồ sơ thụ lý, giải quyết được.
Theo đó, người nào thụ lý, giải quyết được nhiều hồ sơ thì hưởng nhiều tiền phí, lệ phí trích lại, nếu việc hồ sơ, công việc không thu phí thì cần phải lấy kinh phí hoạt động thường xuyên của đơn vị để chi trả tương ứng với số hồ sơ họ thụ lý, giải quyết.
Làm sao cho CBCC cảm thấy vui khi tiếp nhận được nhiều hồ sơ, yêu cầu giải quyết công việc của công dân, tổ chức. Khi đó họ càng tiếp nhận, giải quyết được nhiều hồ sơ, yêu cầu của công dân thì họ được hưởng phụ cấp càng nhiều. Điều này sẽ cơ bản khắc phục được tình trạng CBCC không muốn tiếp nhận hồ sơ hoặc làm việc ở bộ phận một cửa vì những bất cập nêu trên.
Nếu làm được như vậy sẽ tạo động lực, khuyến khích CBCC yên tâm công tác, giải quyết nhanh chóng, kịp thời yêu cầu của công dân, tổ chức. Ngoài ra, góp phần cải thiện hình ảnh của CBCC theo hướng thân thiện hơn trong mắt người dân nhằm mục tiêu đẩy mạnh công cuộc cải cách hành chính, nâng cao hiệu quả công tác quản lý điều hành của cơ quan hành chính nhà nước.
Vĩnh Linh