Câu chuyện của tôi cách đây một năm, hôm đó là ngày tôi làm thủ tục checkin tại sân bay Nội Bài để quay lại nơi làm việc. Sau khi hoàn tất thủ tục check vé và cân hành lý, tôi tiến vào khu vực tiếp theo. Khi sắp ra đến cửa bỗng nhiên tôi bắt gặp một cô gái khoảng 22 tuổi, cao khoảng 1m55 với bộ váy trắng, đang đứng với một hoặc hai người bạn, nở một nụ cười rất tươi với tôi. Chỉ có điều lúc đó tôi không dám chắc là bạn ấy đang cười với mình hay với ai đó phía sau, nhưng khi đó bên quầy check vé và hành lý chỉ có mình tôi đang làm thủ tục.
Tôi không quá bận tâm vì còn mải suy nghĩ cho lộ trình tiếp theo. Sau khi chuyến bay đáp xuống bên kia, tôi bỗng nhớ lại hình ảnh người con gái của buổi tối hôm trước, thật sự bạn ấy có một nụ cười rất đẹp và ánh mắt sáng rạng ngời. Có lẽ nếu như bạn gái đọc bài viết này chưa chắc đã nhớ được vì cũng khá lâu rồi. Trong tôi vẫn nhớ hình ảnh cô ấy, chỉ trách khi đó tôi không làm một việc đơn giản là nở một nụ cười thật tươi, cúi chào thân thiện, hoặc một vài câu hỏi xã giao trước khi đi đến một nơi xa tổ quốc. Mặc dù chỉ là khoảnh khắc thoáng qua rất nhanh trong cuộc sống tấp nập này nhưng điều đó đã để lại trong tôi nhiều niềm vui khó tả khi hai người không biết về nhau từ trước nhưng ở đâu đó trong mọi hoàn cảnh họ vẫn có thể để lại cho nhau những hình ảnh thân thiện, gần gũi hơn bao giờ.
Bạn gái à, nếu bạn đọc được bài viết và may mắn hơn vẫn nhớ một người con trai của năm trước tại sân bay với chiếc áo trắng, quần jean xám, đi giầy thể thao thì hãy để lại bình luận nhé.
Trọng
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.