Tôi quen và yêu chồng từ hồi đại học. Chồng tôi là người miền Nam, ra Bắc học, vì vậy chúng tôi quen nhau. Tôi theo chồng vào Sài Gòn sinh sống và làm việc, đến giờ có một bé trai 3 tuổi khá nghịch ngợm nhưng sống tình cảm. Tưởng cuộc sống êm đềm và bằng phẳng, không có vấn đề gì, nhưng đến khi tôi sinh bé thì bị thay đổi hoàn toàn, chồng sống vô tâm, không có trách nhiệm với gia đình, vợ con.
Hai năm kể từ khi lấy nhau, chồng tôi thất nghiệp. Anh sống phụ thuộc vào chu cấp của ba mẹ chồng và lương tháng của tôi. Đến khi cuộc sống quá áp lực, tôi than vãn để chồng hiểu mà tự lo tìm việc phụ giúp gia đình. Nhưng mãi tới sau này, nhờ mối quan hệ, anh xin được công việc với mức lương 7 triệu một tháng, hiện đã lên 10 triệu. Khi cưới, chúng tôi được ba mẹ chồng lo cho một căn nhà cấp 4 nên cũng có chỗ chui ra chui vào, không phải mất tiền ở trọ. Nhưng ở vài năm thì mới thấy khu vực đó mùa mưa luôn bị ngập rất nặng. Căn nhà chúng tôi ở không thoát khỏi thảm cảnh đó. Đồ đạc mua mới sau vài vụ ngập nước là có dấu hiệu hư hỏng, như máy bơm, máy giặt, bàn ghế, tủ lạnh.... gây ra nhiều phiền toái. Tôi bàn với chồng vay mượn anh em, họ hàng lấy tiền xây mới căn nhà ở cho thoải mái nhưng anh chỉ nói khi nào có tiền thì tính, không muốn cảnh vay nợ mệt mỏi.
Nói qua là chồng tôi học rất giỏi, học trường chuyên của tỉnh và thi đại học đều đạt điểm cao, nhưng có thể do ở nhà nhiều lại có ba mẹ lo nên anh khá ì và không có ý chí phấn đấu. Chồng tôi sống thu hẹp, dường như thiếu tự tin với bạn bè, gia đình, ngại quan hệ giao lưu. Thỉnh thoảng tôi muốn rủ chồng đến nhà bạn bè tụ tập ăn uống cho con cái đi chơi nhưng anh đều từ chối và nói không thích, đi uống mệt lắm. Anh chỉ thích ở nhà chơi game trên điện thoại. Ngay cả tình cảm vợ chồng, anh cũng lạnh nhạt, coi như có vợ cũng được mà không cũng chẳng sao. Tôi giống như người vô hình trong căn nhà của chính mình.
Tôi buồn hay cô đơn chồng đều không hỏi han, quan tâm gì. Tôi muốn tâm sự chia sẻ với chồng nhưng anh không thể hiện bất cứ quan điểm cá nhân nào, vì thế tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách. Tôi stress về công việc hay con cái thì chỉ một mình xoay xở. Nhiều khi tôi phát điên và như muốn trầm cảm vì thái độ sống của chồng mình. Tôi trao đổi thẳng thắn tại sao chồng có thể sống lạnh nhạt như vậy, tôi đã làm gì sai? Nhưng tôi chỉ luôn nhận được sự im lặng hoặc cái nhếch mép của chồng. Sinh nhật của con hay của tôi, hoặc ngày cưới đều giống như những ngày thường. Tôi không hiểu nổi thái độ thiếu tôn trọng đó của anh. Đến giờ tôi phát chán với cuộc hôn nhân này, nó đã duy trì được 7 năm và tôi hiện 31 tuổi.
Hường
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.