Vợ chồng tôi từ Bình Định vào đây lập nghiệp, tôi 29 tuổi, ngoại hình ưa nhìn, có hai con đủ nếp tẻ, các cháu còn nhỏ, chồng làm kinh doanh điện tử, tôi làm văn phòng giờ hành chính. Chúng tôi đang ở nhà thuê, vào Sài Gòn lập nghiệp nên không nhờ vả ông bà nhiều vì ông bà cũng không dư giả; mà vợ chồng cũng không nghĩ tới chuyện đó, miễn ông bà khỏe mạnh là được. Hàng ngày, hết giờ hành chính tôi về nhà lo cơm nước cho chồng con, vì đặc thù công việc nên anh phải về muộn.
Tôi thương anh phải bươn chải nhiều, mọi việc trong nhà tôi chủ động lo hết để anh có thời gian lo cho công việc. Anh yêu thương vợ con nhưng coi thường công việc vợ đang làm vì cho rằng chỉ có kinh doanh mới giàu được. Tôi muốn lo cho con đầy đủ nên ngoài giờ hành chính luôn đặt trọn tâm trí vào con. Tôi sống giản dị, không mua sắm gì nhiều, ưu tiên cho con hết. Chồng không nghĩ vậy, bảo tôi phải thay đổi tư duy, suy nghĩ, không nên bằng lòng với công việc hiện tại. Tôi không biết phải làm sao khi ngoài giờ làm việc thì lo cho con cái đã hết cả thời gian rồi. Có phải tôi là người phụ nữ kém cỏi khi để chồng tự bươn chải, vất vả, trong khi mình bằng lòng với công việc hành chính và chăm sóc con nhỏ? Tôi mệt mỏi lắm, xin mọi người cho lời khuyên.
Hồng
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.