Tôi 31 tuổi, lấy vợ 26 tuổi được hơn một năm, đang sinh sống tại Hà Nội. Tôi được mọi người nhận xét là có ngoại hình ổn, cao 1m72, khá dễ nhìn. Vợ cũng ổn tuy chỉ cao 1m53. Mọi người thấy vợ chồng tôi khá tương xứng. Thời còn yêu nhau, cho dù biết vợ tính trẻ con nhưng tôi nghĩ mình có thể dung hòa được với cô ấy. Giờ càng ngày tôi càng thấy mình không chịu được tính vợ dù nói nặng có, nhẹ có, giải thích chi ly cũng có, chỉ được ngày trước ngày sau là vợ lại nói những lời làm tôi và mọi người rất khó chịu, bực mình.
Ngay trong ngày cưới, vợ đã thể hiện ra mặt việc rạp cưới nhà trai không được lung linh như nhà gái. Chúng tôi đều sinh ra ở vùng quê với điều kiện gần như nhau, hai nhà cách nhau 180 km, văn hóa hai nơi có khác nhau chút. Tôi sinh ra và lớn lên ở nơi không coi trọng về vật chất, mọi người sống ở vùng quê tôi rất thân thiện, không quá coi trọng vẻ bề ngoài. Quê vợ tôi có khác một chút, ở thị trấn, luôn coi trọng vẻ bề ngoài. Rạp cưới phải làm thật long trọng, trong khi đó các món ăn thì tiết kiệm, chủ yếu chỉ mong khoe ra là nhà mình làm lớn để nở mày nở mặt. Sau cưới vài ngày, vợ chồng tôi đã xảy ra mâu thuẫn cũng chỉ vì chuyện này. Vợ tôi còn dám chê bai bố mẹ chồng là "hai đứa nhà quê", lúc đó tôi thực sự rất giận, không hiểu được một con người có ăn học đoàng hoàng lại thốt ra những từ ngữ như vậy. Rồi tôi cũng bỏ qua vì nghĩ vợ còn trẻ, có thể chưa hiểu chuyện, bố mẹ vợ chắc dạy chưa kỹ, sau này tôi có thể thay đổi được.
Càng ngày vợ càng nói nhiều, thể hiện việc không coi trọng chồng. Lúc mới cưới tôi vẫn làm kinh doanh tự do, thu nhập không được cao lắm, chỉ từ 12 đến 15 triệu, trong khi đó vợ làm nhân viên văn phòng, thu nhập tầm 17 đến 20 triệu mỗi tháng (nhân viên kinh doanh nên lương phụ thuộc vào doanh số). Tôi nghĩ do thu nhập của mình thấp hơn nên việc người phụ nữ chê bai chồng kém cỏi là dễ hiểu. Tôi tìm cách phát triển vì nghĩ mình đàn ông, phải là thu nhập chính thì phụ nữ mới coi trọng. Tôi cố gắng từng ngày để không phải nghe những lời coi thường của vợ nhưng ngày nào cô ấy cũng so sánh tôi với người nọ người kia, nói họ 30 tuổi có nhà có xe, anh chẳng có gì.
Bố mẹ đẻ tôi rất quan tâm đến hai vợ chồng, cho chúng tôi 200 triệu để mua căn hộ nhỏ, tạo điều kiện cho vợ chồng trả phần còn lại trong 5 năm không phải trả lãi. Tôi và vợ trong một năm đã trả được thêm 120 triệu, số tiền đó là do chúng tôi cùng nhau trả, mỗi người một nửa. Bố mẹ vợ hoàn cảnh không được tốt nên không hỗ trợ gì. Tôi nghĩ bố mẹ đã nuôi mình khôn lớn, cũng không nên nhờ bố mẹ hai bên, tự vợ chồng cố gắng trả đôi năm nữa cũng hết nên không có yêu cầu gì từ bố mẹ vợ.
Sau nửa năm, tôi cố gắng mở được một công ty nhỏ cùng người bạn, tuy mới khởi nghiệp nhưng cũng may mắn làm ăn thuận lợi, hàng tháng thu nhập từ 24 đến 30 triệu. Tôi nghĩ vợ sẽ coi trọng mình hơn nhưng không phải. Giờ vợ lại muốn mua ô tô để về quê cho mở mày mở mặt. Tôi đã giải thích rất nhiều rằng việc mua xe chưa cần thiết, nên tập trung vào nhà cửa, trả hết nợ tiền nhà rồi cố gắng tiến đến mua lấy mảnh đất để sau này có con thì xây nhà cửa rộng rãi thoải mái hơn là sống trong chung cư 30m2 như giờ, thế mà vợ tôi không hiểu. Vợ thấy con nhà bác có xe ô tô nên cứ hằn học, rồi dạy vò tôi về việc mua xe. Tôi ức chế, nhiều lúc gần như không chịu được muốn động chân động tay rồi lại kìm nén, bỏ đi chỗ khác, không nghe vợ nói nữa. Không biết khi nào vợ mới bỏ được thói sĩ diện, trẻ con.
Tôi cũng cố gắng nhưng không thể đáp ứng ngay những sở thích và thói sĩ diện hão của vợ. Năm nay tôi có ý tưởng mở rộng công ty, thu nhập tăng lên gấp đôi gấp ba, tuy nhiên tôi có một chút đắn đo. Nếu mở rộng mọi việc có thể không theo ý muốn thì vợ tôi lại được cơ hội xỉa xói và chê bai. Lúc đó tôi không thể chịu đựng được, lỡ động tay chân hoặc không có tâm trí nào để vực dậy công ty thì sao.
Nếu không phát triển công ty, chỉ với thu nhập gần 30 triệu mà sống tại Hà Nội thì việc mua nhà và mua xe còn cần khá nhiều thời gian, không biết tôi có thể chịu được tính trẻ con và sĩ diện của vợ không. Dần dần tôi thấy chán nản vợ, nói nếu cô ấy không thay đổi có lẽ tôi sẽ chia tay. Vợ không coi lời tôi nói là thật, lại bảo chia tay thì chia tay.
Chuyện chăn gối tôi cũng ít dần với vợ. Vợ chồng mới cưới một năm mà một tháng chỉ gần gũi có vài lần nên chưa có con. Nhiều lúc tôi nghĩ nên chia tay để vợ tìm kiếm người nào thỏa mãn được yêu cầu của cô ấy. Rồi tôi lại nghĩ chỉ vì tính đó mà bỏ vợ thì cũng không đáng. Chia tay rồi cô ấy sẽ như thế nào, có kiếm được người chịu đựng tính của cô ấy không? Mong được mọi người tư vấn.
Thành
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.