Tôi và anh tình cờ quen nhau qua mục Hẹn hò. Hôm đó, vì quá buồn chán sau quãng thời gian độc thân và tạm nguôi ngoai về việc bị người cũ lừa dối, tôi quyết định viết bài để tìm "một nửa" cho mình. Trước đó, tôi định sẽ làm mẹ đơn thân nhưng nghĩ đến việc con sinh ra bị thiếu sự chăm sóc, dạy bảo của người cha nên tôi quyết định sẽ tìm cha cho con mình.
Sau khi đăng bài, tôi nhận được khá nhiều email làm quen nhưng vì thời gian có hạn (tôi đi làm ban ngày và tranh thủ đi học buổi tối) mà tôi không thể trả lời hết thư được. Tôi bị ấn tượng bởi thư của anh vì câu từ mộc mạc, đơn giản. Anh giới thiệu khá chi tiết về bản thân, gia đình cũng như tính cách. Tôi thử trò chuyện với anh. Tôi không dễ gần, lại thêm những chuyện không vui trong quá khứ nên càng đề phòng người lạ. Nhưng anh đã thuyết phục được tôi bằng sự đơn giản, mộc mạc của mình. Anh làm công chức ở quận tôi sống, mà không hiểu sao đến giờ chúng tôi mới quen nhau, anh thường hỏi tôi như vậy.
Anh không tâm lý, bóng bẩy, câu từ cũng chẳng chau chuốt, ngoại hình bình thường nhưng chính vậy lại làm tôi thấy yên tâm. Anh quá bận rộn với công việc, một tuần có khi chúng tôi chỉ gặp nhau 1-2 lần. Quen nhau một thời gian, anh nói muốn đưa tôi về nhà ra mắt vì anh đã nhiều tuổi. Anh cũng tỏ ý muốn cưới và có con sớm. Ban đầu, tôi không đồng ý vì sợ rằng lỡ khi có bầu, anh lại biến mất thì sao, xã hội này đủ loại người mà. Nhưng rồi anh thuyết phục tôi rằng bây giờ người ta có bầu trước khi cưới là chuyện bình thường, có bầu xong anh sẽ dẫn tôi về ra mắt ngay. Vậy là tôi xuôi theo, dù sao trước đó chúng tôi đã đi quá giới hạn và tôi cũng rất yêu trẻ con. Tôi nghĩ đến tuổi này chắc anh cũng không chơi bời gì.
Tôi rất hồi hộp mong chờ kết quả, thỉnh thoảng lại hỏi anh nhỡ em không dính thì sao nhỉ. Anh trả lời tôi nhẹ nhàng, thì mình để tháng sau, có sao đâu em. Nhưng có một chuyện mà tôi bị áp lực từ anh, đó là anh muốn có con trai vì là trưởng tộc. Tôi không đồng ý với quan điểm này vì với tôi, con nào cũng là con. Sau đó, tôi dần thông cảm với áp lực nối dõi của anh mà tìm hiểu thông tin làm sao để có con trai. Tháng đó, tôi cứ nghĩ mình không đậu vì mãi chẳng có dấu hiệu gì. Anh cũng sốt ruột, hỏi tôi là sao mãi chưa thấy. Rồi anh nói nếu chưa có cũng không sao, tháng này trượt cũng được, dù sao hôm đó anh say nên có dính cũng chỉ là con gái thôi. Tôi nghe mà thấy hơi buồn.
Một tuần sau, thử thai thấy 2 vạch, tôi vội gửi cho anh, chắc mẩm anh sẽ mừng lắm. Lúc đầu, anh có vẻ vui nhưng sau đó gửi một tin nhắn khiến tôi choáng váng: em xử lý đi, đó là con gái. Anh muốn con trai, bỏ đi rồi anh sẽ đền cho em thằng cu khác. Tôi ngồi giữa văn phòng mà bật khóc, không tin vào mắt mình. Tôi cố gắng thuyết phục anh nhưng không được. Anh kiên quyết ép bỏ và bảo nếu không bỏ, anh sẽ mặc kệ tôi. Đúng là anh không thèm nhắn tin hỏi thăm tôi nữa.
Thời gian sau, tôi gửi cho anh kết quả siêu âm. Anh xem xong, vẫn ép tôi bỏ bằng được dù tôi hết lời phân tích với anh. Thấy không thuyết phục được tôi, anh quay ra nói: em thích thì cứ để, anh sẽ qua chăm bé nhưng không muốn cưới, anh còn thích chơi". Tuy nhiên, hôm sau anh lại tiếp tục ép tôi bỏ thai, đưa ra đủ lý lẽ rằng nếu giữ tôi sẽ khổ vì phải làm single mom, bố mẹ tôi sẽ mất thể diện... Tôi quyết không bỏ vì đứa bé chẳng có tội gì, hơn nữa bé là do tôi muốn chứ không phải sự cố. Tôi không ngờ một người với đủ thứ bằng cấp, lý luận mà lại cư xử như vậy. Tôi thật sự thấy sợ xã hội này và không biết sắp tới mẹ con tôi sẽ ra sao.
Thương
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.