Ký ức của tôi về nước Pháp là về những nhà khoa học, chuyên gia, gồm cả người Pháp bản xứ lẫn Việt Kiều Pháp của viện nghiên cứu CIRAD – những người đã làm hết sức truyền thụ kiến thức cho chúng tôi, đồng thời hỗ trợ chúng tôi máy móc, dụng cụ thí nghiệm. (Quách Ngọc, TP HCM)
Nếu Paris là biểu tượng của “kinh đô ánh sáng”, thì ngài Louis de Funès với khuôn mặt đầy nét biểu cảm, điệu bộ hấp tấp nôn nóng chính là một huyền thoại biểu tượng cho tiếng cười nước Pháp. (Lê Hồng Bích Loan, TP HCM)
Khi chia tay, anh nắm lấy tay tôi và bảo: “Em là diễm phúc của đời anh”. Tôi trố mắt không hiểu anh nói gì nữa. Tôi cũng chẳng hiểu anh nghĩ gì, anh chỉ nắm tay tôi một lần duy nhất. Lần nắm tay ấy là lần đầu tiên cũng là lần cuối. (Hoàng Ngọc Lan, TP HCM)
Cái “duyên” đã mang tôi đến Đà Lạt, giúp tôi đặt chân vào ngôi trường mang tên một người Pháp, đưa tôi đến với tiếng Pháp, và được gặp gỡ những người Pháp thật dễ mến và gần gũi. Và biết đâu, chính nó cũng sẽ đưa tôi đến với nước Pháp thanh bình mà tôi hằng mơ ước. (Đặng Thị Minh Hải, Lâm Đồng)
Tớ được đón tiếp trong một gia đình năm người, bạn Pháp của tớ tên là Ines, bạn ấy rất dễ thương. Ở nhà của họ, tớ có cảm giác như ở nhà mình vậy, rất ấm áp và rất vui. (Huỳnh Phạm Phương Nghi, TP HCM)
Mẹ là một món quà kỳ diệu mà cuộc sống ban tặng cho tôi, dẫu ngắn ngủi nhưng trong trái tim tôi, thật hạnh phúc khi số phận cho tôi được làm con gái của mẹ. Cảm ơn nước Pháp đã bao bọc và che chở người mẹ yêu dấu của tôi. (Nguyễn Thị Kiều Oanh, Quảng Nam)
Không ngờ rồi mình cũng đã bằng xương bằng thịt tới một đất nước rộng lớn, xinh đẹp mà chỉ biết qua phương tiện thông tin đại chúng. Tôi nhanh chóng gặp được người thân và đưa về nhà. (Trần Thị Kim Nhung, TP HCM)
Em hối hận vì đã bỏ qua biết bao câu chuyện, bao chuyến đi của anh. Em thực sự muốn đến Pháp để trải nghiệm tất cả những cảm giác đó bởi nước Pháp và anh là tình yêu của em. (Nguyễn Thị Lan Anh, Ninh Bình)
Đến bây giờ, mỗi khi nghe tiếng nhạc giáng sinh vang lên là tim tôi lại rạo rực, bao nhiêu kỷ niệm cùng đón Noel với gia đình cô ùa về. Tôi đã cùng cả nhà trang trí cây thông Noel, đi mua sắm, cùng làm bánh. Ôi, sao mà giống không khí tết cổ truyền của Việt Nam đến vậy. (Trần Thúy Huyền, nghệ An)
Cảm nhận về nước Pháp của cháu bắt đầu từ những câu chuyện ông kể khi dẫn cháu đi qua những con phố Hà Nội còn mang đậm dấu ấn kiến trúc Pháp, từ đống sách báo mà những người bạn Pháp của ông bà vẫn hay gửi bưu điện về, và từ chính ông bà. (Lê Minh, Pháp)
Năm 6 tuổi, tôi được bà dạy cho bập bẹ những từ mà ở cái tuổi của tôi sao nó cực kỳ khó đọc “une, deux, trois, quarte…”, thứ ngôn ngữ mà ba mẹ chưa bao giờ dạy tôi. “Bà ơi, sao nó khó quá vậy bà?”, tôi hỏi bà và bắt đầu lặp lại những gì bà đọc. (Trần Phương Thảo, TP.HCM)
Trên đời có thể có duyên số, giống như có thể kết hợp Phô Mai với Trà Sen, hay uống kèm Rượu Vang với Chả Cá. (Lê Mai, Hà Nội)
Người dân Pháp nói khẽ, ăn uống chừng mực, dành nhiều thời gian cho bữa trưa và chú trọng tới việc cân bằng giữa công việc với cuộc sống. (Hoàng Lê, Hà Nội).
Có lần anh rể bảo là giữa đêm thấy chú ú ớ ngủ mê mấy câu tiếng Pháp mà vẫn chia động từ chuẩn ra phết. Chẳng thể quên thư viện nhỏ trong phòng của bà chủ nhà, có những thôi thúc phải chinh phục thứ ngôn ngữ này, để tiếp cận với cuốn sách, đọc và hiểu biết thêm về thế giới. (Nguyễn Chí Phương, Hà Nội)
Cô bạn đón tôi đã tặng tôi chiếc vòng, trên đó ghi chữ "L'amitié" - chữ tình bạn. Mỗi lần nhìn nó, tôi lại cảm thấy kỷ niệm ùa về, đó là hình ảnh con người Pháp hiện lên thật hòa đồng, lịch sự, luôn sống chân thành với mọi người và họ thật đáng trân trọng. (Trần Ngọc Anh)
Xứ sở Normandie được nhiều người biết tới với loại rượu Calvados truyền thống, có từ hàng thế kỷ nay, bởi hương vị và sự chưng cất đặc biệt. Đây cũng là đặc sản mà người dân vùng tây bắc nước Pháp rất tự hào. (Đinh Văn Anh, Hà Nội)
Ba mình đã mang tất cả cảm xúc về một nước Pháp thông qua giai điệu những bản tình ca lãng mạn của Christophe, Sylvie Vartan mà mình lúc ấy chỉ có thể cảm nhận qua giai điệu, hay lắc lư qua những bài hát dân ca Pháp, hay dán mắt qua quyển truyện tranh 'Benoit". (Nguyễn Thị Tố Oanh, TP HCM)
Caen Basse Normandie mang một vẻ đẹp riêng - vẻ đẹp của thành phố biển vùng tây bắc nước Pháp khi lạnh lùng hờ hững khi dịu dàng e ấp. (Nguyễn Ngọc Phương Thảo, Cần Thơ)
Tôi rời Paris với lòng biết ơn ngập tràn dành cho cuộc sống. Paris đã cho tôi quá nhiều, đủ để xóa tan bao giận dữ trong lòng, đủ đề bù đắp cho những giấc mơ tan vỡ của một thời tuổi trẻ. (Đào Nhật Linh, Đà Nẵng).
Đứa trẻ 12 tuổi ấy đã khóc khi biết vua Louis XVI và hoàng hậu Marie Antoinette bước lên đoạn đầu đài, khóc khi Quốc ca Pháp lần đầu tiên vang lên, và khóc khi lá cờ Bình Đẳng - Tự Do - Bác Ái phấp phới tung bay tuyên bố chế độ Cộng hoà được thiết lập. (Thanh Hương, Hà Nội)