Đến nay khoa học chưa tìm ra nguyên nhân chính xác của căn bệnh trên. Các cuộc nghiên cứu cho thấy bệnh có thể do ảnh hưởng của yếu tố môi trường. Khảo sát ghi nhận tỷ lệ mắc ở khu vực Bắc Âu, Bắc Mỹ, Bắc Autralia và New Zealand cao hơn so với các vùng khác trên thế giới. Tình trạng rối loạn này cũng có xu hướng xuất phát từ gia đình.
Thống kê trên toàn thế giới cho thấy cứ 1.000 người thì gần có một trường hợp bị đa xơ cứng. Bệnh xảy ra ở phụ nữ nhiều hơn ở nam giới. Tình trạng rối loạn thường bắt đầu ở độ tuổi từ 20 đến 40, song cũng có thể xảy ra ở bất kỳ tuổi nào.
Những triệu chứng của bệnh đa xơ cứng bao gồm suy yếu ở một hoặc nhiều chi, liệt một hoặc nhiều chi, run rẩy ở một hoặc nhiều chi, co thắt cơ (hiện tượng co thắt không kiểm soát được ở các nhóm cơ) mệt mỏi.. Bệnh nhân sẽ có những cử động khác thường, tê liệt, tê buốt, đau đớn, mất thị lực, mất khả năng phối hợp động tác và cân bằng tư thế, mất trí nhớ hoặc không có khả năng phán đoán. Các triệu chứng có thể khác nhau tùy thuộc vào từng đợt tấn công. Người bệnh có thể bị sốt hoặc các cuộc tấn công trở nên trầm trọng hơn khi tắm nước nóng, ra ngoài ánh nắng và bị căng thẳng.
Hiện chưa có phương thức chữa trị bệnh đa xơ cứng. Có những liệu pháp mới giúp giảm mức độ trầm trọng và làm chậm diễn tiến của bệnh. Quá trình điều trị được thực hiện với mục tiêu kiểm soát được các triệu chứng và duy trì chức năng của các cơ quan nhằm cải thiện chất lượng cuộc sống bệnh nhân ở mức tối đa.
Những liệu pháp vật lý, ngôn ngữ hoặc nghề nghiệp có thể giúp cải thiện tâm trạng của người bệnh, làm giảm cảm giác chán nản, tối đa hóa chức năng và nâng cao những kỹ năng đối phó với tình huống khó khăn. Một chương trình tập luyện được lên kế hoạch cụ thể ngay từ khi mắc bệnh đa xơ cứng sẽ giúp duy trì được trương lực cơ, cải thiện chất lượng cuộc sống bệnh nhân.
Minh Đức - Thi Trân