Có thể nói, nhiều bạn thành viên Số Hóa có cơ hội xài smartphone từ rất sớm. Mỗi người một cảm xúc, một cảm nhận về chiếc smartphone của bản thân. Công nghệ cũng phát triển theo thời gian, ai cũng muốn nâng cấp lên một chiếc smartphone tốt hơn nếu có điểu kiện về tài chính, nhưng chắc hẳn cũng có nhiều kỷ niệm với chiếc smartphone của mình.
Tôi nhớ từ hồi thằng bạn mình mua chiếc iPhone thế hệ đầu tiên về, bao nhiêu thằng bạn khác xúm vào khen lấy khen để. Nhưng có lẽ lúc đó tôi chưa thật sự cần đến chiếc smartphone nên thấy mãn nguyện với chiếc điện thoại phổ thông của mình. Nhưng tới một ngày, tôi bất chợt thấy trên trang web của Sony Ericsson chiếc điện thoại Sony Ericsson Xperia X10 (tôi xin được phép gọi tắt là SE X10). Vì vẻ đẹp của "em", tôi mất ăn mất ngủ. Đến cả theme máy tính tôi cũng để hình SE X10 làm hình nền.
Khi tôi nghỉ hè về Việt Nam, tôi thuyết phục gia đình "hỗ trợ" tài chính cũng không khó khăn. Vì đi học xa, nơi đất khách lạ lẫm, mua chiếc điện thoại tốt để xài cũng tiện. Nhưng tôi chỉ có thể mua hàng xách tay vì hàng chính hãng quá đắt. Tôi cầm được em trên tay, lòng sung sướng dâng trào. Màu trắng ngà của em làm tôi ngẩn ngơ, có thể nói em đẹp hơn trên hình. Nguyên đêm thức trắng mò mẫm. Có lẽ vì smartphone còn quá mới mẻ đối với tôi nên thật sự không biết nhiều điều. Nhưng mỗi lần phát hiện điều mới là một niềm vui đối với tôi. Có thể nói nghe nhạc hay, chụp hình đẹp là thế mạnh của em. Nhưng lâu lâu máy lag làm tôi cũng buồn rầu nhiều. Vào được trang web ứng dụng cua Android, tôi thấy "phê" trước số lượng ứng dụng miễn phí. Mỗi lần down về là nghiền ngẫm, mò mẫm xem ứng dụng có hay không. Đôi khi mấy thằng bạn xài iPhone hay chê lên chê xuống SE X10 của tôi, nhưng tôi không quan tâm. Tôi thấy mãn nguyện với chiệc smartphone của mình. Tôi thấy tôi làm được nhiều thứ với chiếc điện thoại hơn lũ bạn tôi làm: sử dụng các chức năng nhắc nhở, xem các ứng dụng đánh giá phim, down nhạc ngay trên máy, ứng dụng bản đồ mỗi khi muốn đi đâu đó mới mẻ để khám phá.
Những kỷ niệm đáng nhớ nhất là những lần "tuột tay" rớt điện thoại, và mỗi lần rớt là mỗi lần trầy trụa hơn, "em" vẫn xài tốt và lại khiến tôi yêu em hơn. Nhớ nhất là lần đang đi cầu thang từ tầng 2, khi đó thằng bạn thông báo tôi thi đỗ một môn học. Trong niềm vui sướng tôii giang tay ra la réo lên, chiếc thoại bay véo xuống tầng trệt. Mặt tái mét, cầm em lên, chỉ xướt xát nhẹ, chưa bể hay nứt màn hình, thật may mắn. Gắn pin vào, khởi động lại, gọi tiếp cho thằng bạn. "Oh yeah", vẫn hoạt động rất tốt. Phải công nhận em bền thật.
Thời gian xài em cũng phải được 2 năm hơn, rồi một lần tôi bị móc túi, thế là SE X10 lên đường rời xa tôi. Từ đó tôi mới xài điện thoại cao cấp hơn một tý. Hiện tôi đang xài Sony Xperia S, rât mãn nguyện với em này. Nhưng mỗi khi nhìn thấy ai đó xài SE X10, lòng cảm thấy rất vui, thấy SE X10 vẫn có một cái gì đó rất hấp dẫn.
Đó là những kỷ niệm của tôi về chiếc smartphone đầu tiên của mình. Rất cảm ơn Số Hóa đã tổ chức cuộc thi này để tôi có thể ôn lại những kỷ niệm đẹp như thế. Xin được chúc đại gia đình Số Hóa ngày càng phát triển.
mafia teddy