Đại tá Cao Ngọc Oánh, Phó tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát, cho biết hầu hết các vụ việc bị phát hiện qua những phi lý, thiếu logic trong hồ sơ xin hoàn thuế. Như vụ án ở Công ty TNHH Sản xuất và chế biến tinh dầu (Hà Nội). Các năm trước đơn vị này hoạt động cầm chừng, bỗng năm 1999 đột biến xuất khẩu 300 tấn hàng với giá trị gần 80 tỷ đồng. Thế nhưng điều khó hiểu đó đã bị hải quan lẫn cơ quan thuế bỏ qua, để đơn vị này rút được 7,2 tỷ đồng tiền hoàn thuế.
Còn trường hợp Công ty TNHH Phương Nam (thị xã Lạng Sơn), với sự tiếp tay, khép kín “đầu vào hàng hóa” của các công ty như Thắng Lợi (Hà Nội), Hồng Hà (Vĩnh Phúc)..., đã xuất khống được 409 tấn hoa quả với doanh số trị giá hơn 149 tỷ đồng. Tất cả đều được hải quan xác nhận, rồi cơ quan thuế vụ xem xét qua loa hồ sơ, cho hoàn thuế 7,7 tỷ đồng.
“Với sự kiểm soát chặt chẽ của hải quan, hàng nghìn tấn hàng hóa các loại... xuất khống được qua các cửa khẩu là điều khó tin”, đại tá Oánh nói. Theo ông, trách nhiệm của cơ quan thuế cũng phải đặt ra. Nhiệm vụ của họ là làm rõ những điểm nghi vấn trong hồ sơ trước khi chấp nhận hoàn thuế. Thế nhưng việc tăng đột biến xuất khẩu của một số đơn vị; địa chỉ mập mờ, địa chỉ ma của người vận chuyển hàng, đối tác nước ngoài mua hàng... trong bảng kê xin hoàn thuế lại “vô tình” được bỏ qua.
(Theo Lao Động)