Tằng A Tài
Mùa đông
Ai cới nóng tàn thơ mùa thu
Bếp lửa hong hanh nhành tím tái
Thớ vui xưa dường như săn lại
Ánh nhìn nào se ngọt bên sông
Có bàn tay quờ lạnh má mùa đông
Chim nhớ ấm đã bay về tổ ấm
Đã cố về trước mấy mùa yêu sao vẫn chậm?
Ai đã vừa gieo lạnh trắng đêm suông...
Miếng thịt sinh tồn
Con chó gặm miếng thịt chạy quanh bờ ruộng
Người đàn bà hớt hơ hớt hải đuổi theo
Những mái nhà trà eng éc tiếng lợn kêu
Báo hiệu mùa xuân đang đến
Con chó gặm miếng thịt chạy hổn hển
Người đàn bà thục mạng đuổi sau
Sáu đứa con nheo nhóc đứng nhìn nhau
Bỗng khóc rỗng như thể ống gạo cuối cùng trong nồi bốc cháy
Con chó và người đàn bà chạy hết khóm ruộng thứ bảy
Chợt sững lại nhìn nhau rưng rưng
Hình như người đàn bà đang nghĩ điều gì đó rất mông
lung
Về những chuỗi ngày sâu thẳm
Người đàn ông bạo bệnh đã đi xa lắm
Mịt mù cát bụi trần gian
Cái đài véc người đàn ông tha thiết giữ lại bán được tám
mươi ngàn
Mua con gà trống đón giao thừa giao thiếu
Sáng ra chỉ còn cái lồng không
Con chó vẫn gặm miếng thịt nhưng đuôi đã bắt đầu cong
Hình như con chó cũng giằng xé nội tâm dằn dữ lắm
Thành quả của một ngày chầu chực đằng đẵng....
Xóm nghèo đã lên đèn, khói bếp đã bắt đầu hương
Người đàn bà và con chó đứng trong màn sương
Mặt đồng khô cằn xơ xác rạ
Gió thay mùa thổi vài cơn chướng giá
Miếng thịt bảy lạng thâm tái tê....