Với vai trò độc quyền cung cấp vốn của ngân hàng, sức khỏe của doanh nghiệp, sự tăng trưởng của nền kinh tế phụ thuộc không nhỏ vào nguồn tín dụng kiểu này.
Mặc dù Chính phủ và Ngân hàng Nhà nước đã đưa ra quy định hạn chế tỷ lệ sở hữu giữa các ngân hàng với nhau cũng như yêu cầu các tập đoàn nhà nước phải thoái vốn khỏi các tổ chức tài chính, tín dụng nhưng dường như Ngân hàng Nhà nước vẫn chưa động chạm nhiều đến mối quan hệ giữa các ngân hàng với các doanh nghiệp tư nhân. Một cá nhân hoặc một doanh nghiệp có thể có ảnh hưởng rất lớn đến các hoạt động tín dụng tại các ngân hàng thông qua các công ty con, công ty cháu của mình. Việc khống chế tỷ lệ sở hữu tại các tổ chức tài chính tín dụng bởi cá nhân cũng như doanh nghiệp cần phải tính đến cả những sở hữu gián tiếp này... Giải quyết vấn đề sở hữu chéo trong hệ thống ngân hàng là một trong những vấn đề chính mà quá trình tái cấu trúc hệ thống ngân hàng cần bàn tới.
Với mục tiêu nâng cao năng lực tài chính, Ngân hàng Nhà nước quy định, tới cuối năm 2010, các ngân hàng thương mại phải có vốn điều lệ tối thiểu 3.000 tỷ đồng. Áp lực tăng vốn là cực kỳ khó khăn bởi các ngân hàng chủ yếu huy động vốn qua việc phát hành cổ phiếu, bán cho nhà đầu tư chiến lược nước ngoài, các quỹ đầu tư... Nhưng chứng khoán suốt từ năm 2008 đến nay rơi vào tình trạng sụt giảm nên việc tăng vốn rơi vào bế tắc. Đó cũng chính là lý do Chính phủ gia hạn thời gian tăng vốn đến cuối năm 2011. Nhưng chứng khoán năm 2011 còn sụt giảm mạnh hơn, tình trạng mất thanh khoản kéo dài nên việc phát hành thêm, niêm yết hay kêu gọi sự tham gia của cổ đông chiến lược trong và ngoài nước càng khó. Vậy mà, các ngân hàng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tăng vốn lên 3.000 tỷ đồng. Chưa kể nhiều ngân hàng lớn, dù không nằm trong nhóm phải chạy đua tăng vốn theo quy định cũng liên tục công bố tăng vốn thêm từ một nghìn tới vài nghìn tỷ.
![]() |
Sở hữu chéo không chỉ khiến vốn trong các ngân hàng bị "tuồn" ra "sân sau" của các cổ đông lớn. Nghiêm trọng hơn, nó tạo ra một dòng vốn ảo trong hệ thống ngân hàng. |
Các ngân hàng hoàn toàn có thể tận dụng tối đa sở hữu chéo để thực hiện việc tăng vốn trong thời điểm thị trường tài chính cực kỳ khó khăn. Ma trận này đã được Ủy ban kinh tế của Quốc hội thống kê với 6 loại hình. Đó là sở hữu của các ngân hàng thương mại nhà nước và ngân hàng thương mại nước ngoài; cổ đông chiến lược nước ngoài tại các ngân hàng thương mại; cổ đông tại các ngân hàng thương mại là các công ty quản lý quỹ; sở hữu của ngân hàng thương mại ngoài nhà nước tại các ngân hàng thương mại cổ phần; sở hữu lẫn nhau giữa các ngân hàng thương mại cổ phần; sở hữu ngân hàng thương mại cổ phần bởi các tập đoàn, tổng công ty nhà nước và tư nhân.
Với sở hữu chéo này, các ngân hàng có thể "lách" thông qua việc vay vốn từ ngân hàng này góp cho ngân hàng kia và ngược lại. Như vậy, cả 2 ngân hàng liên quan đều báo cáo tăng vốn, các ông chủ ngân hàng cũng tăng sở hữu nhưng thực chất là tăng ảo. Nhiều trường hợp lại tăng vốn qua trung gian.
Cụ thể, một công ty đầu tư tài chính là cổ đông lớn của 2 ngân hàng. Ngân hàng này ủy thác cho vay một nguồn vốn vào ngân hàng kia qua công ty đầu tư. Ngân hàng được vay nghiễm nhiên vượt ải tăng vốn còn ngân hàng cho vay được tính là tăng trưởng tín dụng dù vốn không hề đưa vào sản xuất. Như vậy, số vốn thực tế giữa 2 ngân hàng vẫn giữ nguyên nhưng thể hiện trên sổ sách đã tăng lên. Quy định an toàn vốn bị vô hiệu hóa. Điều này càng được minh chứng khi trong thời gian các ngân hàng phải tăng vốn cũng là thời gian các công ty đầu tư và vốn ủy thác tăng vọt theo. Cộng thêm sở hữu chéo chằng chịt, 1 ngân hàng là cổ đông của 4-5 ngân hàng khác như báo cáo của Ủy ban kinh tế của Quốc hội thì rõ ràng, phần vốn ảo là rất lớn.
Rào cản lớn nhất trong thâu tóm ngân hàng tại Việt Nam cũng như trên thế giới là quy mô vốn quá lớn. Nhưng bằng sở hữu chéo, tỷ lệ margin (ký quỹ) cao và lỗ hổng trong quản lý, một cá nhân, một nhóm lợi ích có thể biến số vốn nhỏ ban đầu phình lên gấp nhiều lần, đủ để thâu tóm ngân hàng.
Cụ thể, cùng quản lý danh mục nhưng công ty quản lý quỹ và công ty chứng khoán không được mang cổ phiếu đi cầm cố thì các công ty sản xuất kinh doanh, công ty đầu tư tài chính lại thoải mái làm việc này. Đây chính là cánh tay nối dài cho dòng vốn ảo vươn ra thực hiện các vụ thâu tóm.
Cách làm được phác họa như sau: công ty đầu tư tài chính có vốn 500 tỷ đồng đi mua 50% cổ phần công ty A rồi mang số cổ phiếu này đi thế chấp được 450 tỷ đồng. Mang 450 tỷ đồng mua cổ phần công ty B. Nếu 450 tỷ đồng không đủ, sẽ kêu thêm công ty A tham gia để mua ít nhất từ 50% cổ phần và chi phối công ty B. Cầm cổ phiếu của B đi thế chấp, lấy 400 tỷ đồng để mua công ty C. Tiền không đủ thì kêu A, B tham gia mua vì cả hai công ty này đã bị chi phối. Rồi lại thế chấp lấy 300 tỷ đồng và kêu A, B, C cùng hợp lực thâu tóm ngân hàng. Nghĩa là sử dụng tổng lực tài chính của các công ty vệ tinh để thâu tóm ngân hàng nhưng thực chất, vẫn chỉ là một cổ đông lớn.
Nói ngắn gọn là mua cổ phần chi phối ở một số công ty, sau đó kiểm soát dòng tiền của các công ty này và hợp vốn lại để thâu tóm ngân hàng. Khi đã thâu tóm xong, sẽ lấy tiền từ ngân hàng rót cho các công ty con của mình. Đó là chưa kể, số vốn ảo này còn được "phình" to khi được sử dụng thông qua công ty chứng khoán với tỷ lệ margin lên tới 90% cho khách VIP. Nghĩa là có 1 đồng, được sử dụng 10 đồng để mua cổ phiếu.
Đầu tư chéo và lỗ hổng về quản lý đã khiến số vốn 1.000 tỷ đồng ban đầu như ví dụ đã phình ra gấp nhiều lần, đủ để thực hiện việc thâu tóm ngân hàng. Có một đồng vốn, người ta có thể đẩy lên hàng trăm đồng khác, tạo ra ma trận vốn ảo. Trên cơ sở hệ số nhân đó, rồi nhân tiếp lên bằng mối quan hệ thân thiết với ngân hàng cầm cố, họ đã đẩy vốn tăng lên rất nhiều lần nhằm mục đích thao túng những ngành nghề mà trên thế giới khó có cá nhân nào có thể đủ tiền để gom. Đó là ngành tài chính ngân hàng.
Trong thực tế đã diễn ra các “chiêu thức” dùng vốn ảo để thâu tóm sau đó rút vốn thật từ ngân hàng đầu tư cho sân sau; vốn ảo từ sở hữu chéo, vốn ảo từ sử dụng tỷ lệ margin, từ quan hệ... Đã đến lúc phải tách bạch rõ ràng những điều này để biết sức khỏe thật sự của các ngân hàng. Cắt sở hữu chéo là điều không thể né tránh trong công cuộc tái cấu trúc hệ thống ngân hàng mà Chính phủ đã khẳng định quyết tâm thực hiện.
Chiêu lũng đoạn thị trường tài chính
'Vòi bạch tuột' lũng đoạn thị trường
Theo Thanh niên