Ông Hải viết: "Tôi cho rằng khả năng thắng của ta là rất cao, vì hai lẽ:
Thứ nhất, trừ phi bên nguyên có được bằng chứng khác (mà tôi không tin là họ có) về mối quan hệ của VN với luật sư Liberati, còn với những gì bản thân tôi biết từ phương diện của Ban Tiếp thị Hành khách, thì đây đơn thuần là quan hệ giữa hãng hàng không (Vietnam Airlines) với một đại lý bán vé máy bay ở Italy là Falcomar như hàng ngàn đại lý (Agent) chúng ta chỉ định trên khắp thế giới. Hợp đồng do tôi ký với tư cách trưởng phòng thương mại vào tháng 10 năm 1992 và gia hạn thêm 2 lần nữa, được sửa đổi từ mẫu của IATA đã có 3 lá chắn rất vững chắc bảo vệ VN khỏi những vụ kiện cáo tương tự, tóm tắt như sau:
- Quyền hạn của đại lý (Scope of Agent’s authority) quy định VN không có trách nhiệm gì đối với bất cứ thỏa thuận hay hợp đồng nào do đại lý ký kết.
- Điều khoản về miễn trừ trách nhiệm (Liability and Indemnity) quy định đại lý miễn trừ trách nhiệm cho VN và nhân viên của VN khỏi mọi tổn thất gây ra từ các hành động của đại lý trong khi thực hiện hay không thực hiện hợp đồng này.
- Trọng tài (Arbitration): Bất cứ tranh chấp nào nảy sinh từ hợp đồng này được phân xử bởi Phòng Thương mại và Công nghiệp VN.
Như vậy có hai điều thật vô lý trong bản án của toà dân sự Roma: phiên tòa diễn ra ở nơi nó không được phép diễn ra theo ràng buộc của hợp đồng và thẩm phán quàng cho VN những trách nhiệm mà chúng ta đã được miễn trừ nhiều lần và chắc chắn theo hợp đồng.
Thứ hai, toàn bộ quá trình xử án rất lạ lùng: nó kéo dài từ năm 1994 đến năm 2000 mới ra phán quyết để bắt VN nộp số tiền gấp 8,4 lần so với đòi hỏi ban đầu của bên nguyên. Tôi cho rằng có nhiều chi tiết trong vụ tranh tụng này cần được VN làm rõ và có thể sử dụng để bảo vệ quyền lợi của mình. Cũng không loại trừ trường hợp VN có thể kiện ngược lại tòa án dân sự Roma đã xử oan, gây thiệt hại cho thanh danh, tổn thất về tài chính và thương mại cho hãng".
Ông Hải đồng tình với ý kiến của ông Nguyễn Xuân Hiển rằng VNA sẽ phải theo kiện đến cùng và tổng công ty cần được hỗ trợ. "Đối với cá nhân, nếu Ban lãnh đạo VN cần đến, thì tôi sẵn sàng tham gia cùng tranh đấu", ông Hải nói.
Tuy nhiên, ông không thoả mãn với kết luận của một số lãnh đạo hàng không cho rằng vì báo cáo của Ban Tiếp thị Hành khách thời đó mà Vietnam Airlines không theo kiện. Trong lá thư gửi VnExpress sáng nay, ông Hải đã trích dẫn nội dung Công văn số 800/TTHK ngày 9/12/1994 do ông ký, trả lời Ban Đối ngoại – Hành chính:
“Về việc này, trước hết Ban Tiếp thị Hành khách xin chuyển đến quý Ban bản sao hợp đồng đại lý bán mà Ban Tiếp thị Hành khách đã ký với công ty Falcomar. Đây là hợp đồng đã được Tổng Giám đốc phê duyệt và ký với mọi đại lý khác.
Theo bản hợp đồng này và trên thực tế Ban Tiếp thị Hành khách không hề tuyển dụng ông Liberti. Vụ việc tranh chấp này hoàn toàn không hề liên quan đến Ban Tiếp thị Hành khách.
Chuyện ông M. Liberati ủy quyền cho ông Andrea Mprisillo thay mặt tại toà án kiện đòi giải quyết tranh chấp về tiền công lao động chỉ đơn thuần là vụ việc giữa ông M. Liberati và công ty Falcomar.
Ban Tiếp thị Hành khách xin trình bầy như vậy để quý Ban rõ”.
Theo ông Hải, đây là công văn nội bộ, trả lời cho một ban chuyên môn về quan hệ của riêng một mình Ban Tiếp thị Hành khách với Falcomar, khi đó chưa giải thể. Ông không hề đại diện cho Vietnam Airlines và cũng chẳng hề “tham mưu” có nên đi dự phiên toà hay không. Ban Hành chính Đối ngoại bấy giờ lo cả phần pháp chế, đã lấy ý kiến của ban Tiếp thị Hành khách xong rồi thì phải báo cáo và đề xuất theo chức trách của mình với lãnh đạo.
Phong Lan