Học viên làm chủ tọa |
- Điều ông thú vị nhất qua khóa học này ?
- Những điều người Nhật phổ biến đã để lại cho tôi một ấn tượng khá sâu đậm về quản lý và dịch vụ chăm sóc khách hàng. Đến giữa khóa học, các giáo sư Nhật mới yêu cầu học viên phân tích, tư duy và làm lại bài của mình đã chuẩn bị trước đây. Cuối khóa, mỗi học viên được yêu cầu đóng cả 3 vai: vừa là chủ tọa, người bình luận và người thuyết trình để trình bày bài luận của mình. Đây là lúc các học viên và giáo sư cùng mổ xẻ, phân tích bài tham luận của từng học viên, chỉ ra những điểm hay và chưa hay.
Đến lúc này tôi sáng tỏ: người Nhật đào tạo bằng phương pháp đưa vấn đề cho học viên suy nghĩ trước và dành thời gian để học viên nêu lên suy nghĩ của mình. Sau đó, họ trang bị cho học viên các kiến thức tổng quát, rồi cuối cùng giáo sư mới chỉ ra cho học viên thấy suy nghĩ trước đó của mình đúng hay sai? Sai ở đâu? Tại sao sai? Cách truyền đạt bài giảng kiểu này đã làm cho tôi nhớ rất kỹ những gì đã học.
Điều tâm đắc thứ hai, đó là phương pháp “đào tạo theo dây chuyền” của người Nhật. Chúng ta đã quá quen thuộc với kiểu đào tạo truyền thống: phần đông cán bộ được cử đi tu nghiệp, sau khi mãn khóa học sẽ gửi bài thu hoạch cho lãnh đạo để báo cáo, hoặc trong những lúc rảnh rang kể lại cho bạn bè, đồng nghiệp nghe một cách ngẫu hứng… . Nhưng ở các tập đoàn thành công của Nhật mà tôi đã có dịp tham quan (Matsushita, Daikin, Daihatsu, Biaasahi …), tất cả các học viên sau khi tham dự các khóa đào tạo bên ngoài về đều có trách nhiệm chia sẻ những kiến thức đã học được cho các đồng nghiệp để cùng tiến bộ.
- Sau khóa học, điều gì ông có thể vận dụng được ngay ?
- Tôi thấy phải vận dụng ngay quan điểm: Học tập để hội nhập. Mục tiêu của doanh nghiệp trước tiên vẫn là vấn đề lợi nhuận. Muốn có lợi nhuận cao phải có khách hàng trung thành. Để có khách hàng trung thành thì sản phẩm phải đa dạng, chất lượng cao và thỏa mãn được giá trị cho người sử dụng. Tôi quyết định tập trung đầu tư cho đào tạo. Học tập sẽ trở thành một chỉ tiêu trong xét thi đua khen thưởng hàng năm của công ty.
- Những điều ông trăn trở trong tiến trình hội nhập?
- Đa số các nước trong khu vực có nhiều kinh nghiệm quản lý, mạnh về tài chính, lại đã nhiều năm kinh doanh trên thương trường quốc tế, trong khi doanh nghiệp Việt Nam chỉ mới có trên 10 năm kinh doanh trong nền kinh tế thị trường, liệu chúng ta có khả năng để tự bảo vệ được không? Mặc dù đã biết trước tiến trình hội nhập từ vài năm trước nhưng rõ ràng sự chuẩn bị của các doanh nghiệp Việt Nam còn quá ít. Vậy thì làm sao? Làm cách nào để các doanh nghiệp Việt Nam có thể tồn tại và phát triển ngay trên chính mảnh đất quê hương của mình ?
Thế mạnh của các công ty Việt Nam là hiểu rõ văn hóa, phong tục tập quán của dân tộc mình. Ngay từ bây giờ, mỗi doanh nghiệp Việt Nam cần phải xác định đúng cho mình một chiến lược kinh doanh phù hợp trong giai đoạn hội nhập. Vấn đề là làm sao chúng ta liên kết được các doanh nghiệp cùng ngành để hợp lực, tránh tình trạng cạnh tranh đối đầu. Sức mạnh nội tại của một công ty sẽ được nhân lên gấp bội nếu các mối liên kết này được củng cố bền chặt. Nhưng ai sẽ là người đứng ra liên kết và tạo ra nguồn sức mạnh thực chất này?
(Theo SGTT)