Dấu tích bếp đun của người xưa. |
Cuộc khai quật được tiến hành từ 18/11 đến 12/12, trên diện tích 81 mét vuông, dưới sự chỉ đạo của TS Trần Quý Thịnh (Viện Khảo cổ học). Theo ông Thịnh, di chỉ này phân bố trên một diện tích khoảng 10.000 m2, bước đầu có thể khẳng định đây là nơi cư trú của một cộng đồng người cổ ở giai đoạn hậu kỳ đá mới, sơ kỳ kim khí.
Tại đây, các nhà khảo cổ đã thu được trên 200 hiện vật, quá nửa trong đó là các bàn mài, gồm nhiều loại hình như bàn mài lõm, bàn mài rãnh, bàn mài phẳng... Ngoài bàn mài, nhóm khai quật còn thu được rìu đá các loại, như rìu tứ giác, rìu nhọn, rìu có vai. Đa số chúng được làm bằng các loại đá tốt (như đá ôpan, có độ cứng 7) thể hiện sự lựa chọn nguyên liệu tinh tường của người cổ. Cũng có những công cụ được chế tác bằng loại đá kém chất lượng hơn (như đá bazan biến chất), nhưng chúng vẫn đáp ứng được các điều kiện sản xuất.
Ngoài rìu đá, bàn mài, các nhà khảo cổ còn tìm thấy rất nhiều mảnh gốm, 2 bếp lửa và 2 cụm mộ vò (với 3 cái vò có đường kính trên 40 cm). Nhóm khảo cổ cũng tìm được một số công cụ hình mai rùa như đã từng tìm thấy ở Buôn Triết, huyện Lắc và đồi Nghĩa Trang, huyện Đắc R'lấp. Đây là một loại công cụ rất đặc trưng của Đắc Lắc, chưa tìm thấy ở nơi nào khác ở Tây Nguyên.
Theo đánh giá ban đầu của tiến sĩ Thịnh, cụm di chỉ này có mối quan hệ với các cư dân sớm ở ven biển miền Trung, như cư dân văn hóa Xóm Cồn (Khánh Hòa), cư dân văn hóa Sa Huỳnh (Quảng Ngãi)...
(Theo Lao Động)