Giống như hầu hết giáo viên, cô Becky Cranson, giáo viên tiếng Anh ở trường trung học Bronson Jr./Sr. ở Bronson (Michigan) dành tiền riêng để mua đồ dùng học tập cho học sinh. Làm việc ở ngôi trường thuộc vùng nông thôn, nơi 70% học sinh THCS đến từ các gia đình có thu nhập thấp, cô phải bỏ ra ít nhất 1.000 USD (hơn 23 triệu đồng) mỗi năm để mua những thứ như bút chì, sách, tạp chí, keo dính, khăn giấy và nhiều hơn nữa.
Nhưng việc phải bỏ tiền túi chỉ là một phần nhỏ mà cô Cranson và nhiều người khác trong 3,2 triệu giáo viên phải làm nhằm đảm bảo đủ đồ dùng trong lớp học. Ngoài chi tiền, cô thường xuyên phải lấy những vật dụng bỏ đi từ những người thân quen, đến mức cô tự nhận "Tôi là một người nhặt rác".
"Bạn tôi làm việc ở văn phòng Sở Tài nguyên thiên nhiên cho tôi những chất kết dính họ đã sử dụng dở dang, còn chồng thì mang về cho tôi những vật dụng mà bệnh viện - nơi anh ấy làm việc - vứt đi", cô Cranson kể.
Cô Becky Cranson. Ảnh: Washington Post |
Washington Post đã thực hiện một khảo sát giáo viên ở khắp đất nước xem họ chi bao nhiêu cho việc mua dụng cụ trong lớp học, mua những gì và tại sao. Hơn 1.200 email được gửi về từ giáo viên các trường công lập, bán công, tư thục và Công giáo của 35 tiểu bang. Tất cả cho thấy giáo viên gặp nhiều khó khăn khi phải chuẩn bị đồ dùng cho học sinh. Vấn đề này đã tồn tại mà không được khắc phục trong nhiều thập kỷ và đang ngày càng trở nên tồi tệ.
Một dữ liệu liên bang cho thấy 9 trong số 10 nhà giáo dục chi trung bình gần 500 USD mỗi năm cho các vật tư, nhưng theo khảo sát của Washington Post, con số này lớn hơn và tiền không phải là vấn đề duy nhất giáo viên phải đối mặt. Họ còn cảm thấy phẫn nộ với công sức và thời gian bỏ ra.
"Trong hầu hết ngành nghề, nhân viên có thể lấy đồ dùng từ văn phòng làm việc mang về nhà. Còn giáo viên chúng tôi thì phải lấy ở nhà mang đi làm", một giáo viên thẳng thắn nói.
Để đảm bảo đủ đồ dùng cho học sinh, từ sách, bút, tẩy, màu vẽ đến những vật dụng đặc thù cho từng môn học, một số giáo viên đã "lịch sự cầu xin" bạn bè và người thân giúp đỡ, đăng danh sách món đồ mong muốn lên một số trang web để mong đợi sự quyên góp từ những người lạ tốt bụng.
Một số khác phải tổ chức gây quỹ, tìm kiếm các mặt hàng tại Goodwill - cửa hàng bán đồ cũ giá rẻ nổi tiếng và lớn nhất nước Mỹ. Nhiều giáo viên phụ thuộc vào nhà thờ, các hội phụ huynh và nhóm phi lợi nhuận. Thậm chí, một giáo viên ở California đã phải nhặt lại những thứ người khác bỏ đi bên lề đường nếu chúng còn có thể sử dụng được.
Đa số giáo viên tham gia khảo sát này không cho tên, thậm chí cả địa chỉ, bởi lo sợ bị cấp trên trả thù. Một giáo viên ở New England đã nói nhiều lần "Xin hãy giấu tên tôi vì tôi thích dạy học và ghét phải đối mặt với các hình thức kỷ luật vì lý do trung thực".
Những món đồ dùng học tập quen thuộc trong các lớp học. Ảnh: Shutterstock |
Nhiều giáo viên cho biết chi tiền mua đồ dùng cho học sinh vì nhiều gia đình không thể. "Thật vô lý khi yêu cầu một gia đình mua sổ ghi chép, bút và keo dán khi họ đang vật lộn để có đủ tiền cho những thứ cơ bản như thuê nhà và thực phẩm", một người nói.
Thế nhưng, ngay cả đối với những khu vực khá giả, trường không cung cấp tất cả đồ dùng cần thiết cho giáo viên và các gia đình không thể thay đổi toàn bộ tình trạng này. Các quản trị viên và nhà hoạch định chính sách cũng phải thừa nhận ngân sách trường học không đủ chi trả cho các đồ dùng lớp học.
Một số phụ huynh tại khu vực giàu có nhất ở Washington bị sốc khi gần đây được yêu cầu quyên góp giấy và đồ dùng để học môn mỹ thuật. Trong khi đó, một giáo viên mỹ thuật thông tin phải dùng trà và cà phê thay thế cho màu vì không đủ chi phí mua dù nhà trường cung cấp 200 USD cho mỗi giáo viên mỗi năm.
Một số địa phương cũng cung cấp những hỗ trợ cho giáo viên, thường ở mức 150 đến 200 USD mỗi năm để mua đồ dùng phục vụ việc giảng dạy. Một số khác sẽ xin doanh nghiệp hỗ trợ dựa trên đề xuất của thầy cô.
Thầy Chris Saulnier, giáo viên khoa học lớp 8 ở Acushnet (Massachusetts), cho biết nếu muốn được trường học cung cấp đồ dùng, thầy phải điền vào đơn đặt hàng, gửi hiệu trưởng phê duyệt và gửi cho người quản lý doanh nghiệp, sau đó chờ đợi để được chấp nhận và chuyển đến trường.
"Quá trình đó phức tạp và có thể mất nhiều hơn một tháng. Vào thời điểm những dụng cụ này đến thì tôi cũng thực hiện xong bài giảng của mình", thầy Chris nói và nhận định việc hỗ trợ chẳng giúp ích được gì. Mỗi năm thầy vẫn phải chi tới 1.000 USD cho việc này.
Việc giáo viên phải bỏ tiền, công sức, thời gian để chuẩn bị đồ dùng cho học sinh ngày càng nghiêm trọng nhưng lại chưa bao giờ là vấn đề được quan tâm trong các chiến dịch chính trị hay các tầng lập pháp. Đôi khi, mức độ nghiêm trọng của vấn đề bị che khuất bởi những tin tức trên phương tiện truyền thông khi một công ty giảm giá, tặng đồ dùng cho giáo viên hoặc một người nổi tiếng đề nghị giúp đỡ.
Từ khảo sát này, Washington Post yêu cầu hơn 30 hiệu trưởng, trợ lý hiệu trưởng, giám thị, lãnh đạo hội đồng trường và các nhà lập pháp thảo luận nhưng hầu hết không trả lời hoặc đổ lỗi cho việc thiếu nguồn cung cấp, không đủ kinh phí.
Dương Tâm (Theo Washington Post)