"Sử không đơn thuần là môn học mà là... đam mê", Vy cười tươi khi nói về kinh nghiệm học môn này. Ngoài việc trở thành thủ khoa ĐH Luật TP HCM trong kỳ thi ĐH năm ngoái với 26,5 điểm, cựu học sinh chuyên Sử trường THPT Lê Qúy Đôn (Đà Nẵng) từng hai lần giành giải nhì và giải ba học sinh giỏi quốc gia môn môn này.
Nhiều học sinh khi phải đối mặt với môn Sử đều cho rằng đây là một môn cực kỳ... khó "nhai", kể cả những người học khối C. Song, với Vy môn này hoàn toàn có thể tự học và đạt điểm cao khi có phương pháp phù hợp. Cô đề cao việc học hiểu hơn là học để nhớ.
"Khi tiếp cận với bất kỳ sự kiện nào, chúng ta phải hiểu được bản chất, nguyên nhân, tác động của nó thay vì đọc đi đọc lại một con số mà không hiểu nó mang ý nghĩa gì", Vy nói và cho biết, một khi đã hiểu bản chất của một sự kiện hay khái niệm, thuật ngữ lịch sử thì rất khó để quên.
Khác với những môn học khác, Lịch Sử là một dòng chảy liên tục, để nắm được kiến thức của môn này Vy đã phân kỳ các giai đoạn lịch sử, nắm chắc nội dung khái quát của từng giai đoạn để tránh nhầm lẫn sự kiện. Từ cơ sở đó, cô luôn so sánh đối chiếu một hay nhiều đối tượng lịch sử ở từng giai đoạn thời gian khác nhau và đánh giá nó phát triển theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực.
Cô luôn đặt ra câu hỏi tại sao cho các sự kiện, vấn đề. Ví dụ như vì sao Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, nắm vai trò lãnh đạo cách mạng giải phóng dân tộc mà không phải giai cấp, đảng phái chính trị khác? Vì sao Đảng phát động Tổng khởi nghĩa giải phóng dân tộc vào tháng 8/1945 mà không phải một thời điểm sớm hay muộn hơn? Chính những câu hỏi này buộc Vy phải tìm hiểu nguyên nhân, động cơ của từng sự kiện.
Ngoài việc học giỏi, Vy (bên trái) còn được mọi người đánh giá là cô gái rất giản dị và hoà đồng với bạn bè. |
Vy cho rằng, đề thi ngày càng có xu hướng đánh giá kiến thức toàn diện của thí sinh. Nhiều khi đề thi có thể hướng đến những sự kiện lịch sử ít được chú ý kiểm tra xem thí sinh có học một cách toàn diện hay chỉ học “tủ” những bài trọng tâm.
"Tôi không bao giờ viết một bài luận không đầu không cuối như một đoạn văn dài từ trang này sang trang khác. Lịch sử là một môn Khoa học xã hội, để ghi điểm trong mắt giám khảo cần phải có phần mở - thân - kết bài rõ ràng", Vy nói và cho biết thêm môn Sử không cần phải trau chuốt kỹ mà thí sinh có thể chọn lối viết tường minh, mạch lạc từng ý.
Vy cho rằng viết Sử không cần quá cầu kỳ nhưng phải có luận điểm, định hướng rõ ràng, phải viết thành từng ý cụ thể, viết đơn giản dễ hiểu. Phần kết thường nghiêng về đánh giá khái quát toàn bộ nội dung bài luận, rồi mở ra phương hướng phát triển của nó ở những giai đoạn lịch sử tiếp theo. Kết bài đồng thời cũng là cơ hội để thí sinh đưa ra ý kiến chủ quan hay cảm nhận của mình về ý nghĩa của sự kiện, song chỉ nên giới hạn trong một đến hai câu.
Trong phạm vi chương trình sách giáo khoa phổ thông ở Việt Nam, các sự kiện lịch sử thường được đánh giá dưới góc nhìn của giai cấp công nhân. Khi nhận xét bất kỳ đối tượng nào, thí sinh cũng phải có cái nhìn khách quan, có thể đưa cảm nhận bản thân vào nhưng phải biết chừng mực, không để cảm xúc chủ quan chi phối ngòi bút.
Đặc biệt, khi đưa ra nhận xét gì cũng phải có lời giải thích xác đáng, hàm súc, ngắn gọn. Ví dụ, bạn cảm thấy tự hào về chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, thì phải đưa ra lý do vì sao bạn tự hào. Vy cho rằng làm được điều này hay không còn phụ thuộc rất lớn vào mức độ lập luận và vốn ngôn ngữ, vốn sống của mỗi cá nhân.
"Trong việc học Sử , kiến thức và kỹ năng có vai trò tương đương. Để có một món ăn ngon (một bài thi tốt) đòi hỏi bên cạnh nguyên liệu tươi ngon chất lượng (kiến thức vững) là cả kỹ năng điêu luyện của người đầu bếp (thí sinh)", Vy đúc kết.
Nguyễn Loan