Xuân Diệu và Huy Cận (trái) tại Sài Gòn năm 1940. |
- Còn gia đình ông hiện ra sao?
- Tôi đang sống với bà vợ thứ 2. Bà ấy vốn là giáo viên dạy Nga văn và rất yêu thơ. Hiện bà ấy là người ''duyệt'' thơ tôi đầu tiên, kể từ khi anh Xuân Diệu qua đời. Còn bà thứ nhất là em ruột Xuân Diệu. Lúc tôi đến chơi nhà thì có cảm tình với cô ấy, nhưng về sau không ở với nhau nữa. Mỗi bà cho tôi 2 đứa con. Bà thứ nhất một trai, một gái. Còn bà thứ hai thì một gái, một trai. Công bằng và đủ cả.
- Tên tuổi Huy Cận không xa lạ gì với nền thi ca Việt Nam hiện đại lẫn thế giới. Ông đã bắt đầu từ đâu để đi đến đỉnh cao vinh quang ấy?
- Bố tôi là một ông đồ Nho đậu Tam trường, có biết tiếng Tây. Ông đi làm hương sư, sau chán chuyển sang cày ruộng và mở lớp dạy chữ Hán. Bố tôi là người mê văn chương, thuộc nhiều truyện Kiều và hay bình Kiều. Ban đêm, ông thường nằm nhà ngoài một mình đọc Kiều sang sảng, rồi tự bình như giảng bài cho ai vậy. Hàng xóm đều lắng tai nghe. Mẹ tôi cũng nghe, dù bà rất hay giận hờn bố tôi. Và giận thì giận nhưng bà rất nể tài ông... Nhà nghèo, nên tôi phải sớm vào Huế nhờ ông cậu nuôi ăn học. Lúc đó tôi mới 7 tuổi nên chưa biết Truyện Kiều là gì. Nhưng đêm đêm có ông quản gia nhà bà con nằm đọc Kiều... Tất cả những cái đó làm tôi đâm ra thích thơ. Mặc dù tôi là một học sinh giỏi cả khoa học nhân văn lẫn khoa học tự nhiên, nhưng rất mê thơ.
- Có ý kiến cho rằng, thơ Xuân Diệu sôi nổi, còn thơ Huy Cận thì trầm lắng, kín đáo. Giữa 2 người có cái gì đó khác biệt như giữa phương Tây và phương Đông. Vậy vì lý do gì mà 2 người lại kết thân với nhau?
- Có nhiều lý do. Nhưng có mấy điểm chính: tôi và Xuân Diệu có chung nhiều ý tưởng và mê văn chương. Hai người lúc ấy chưa nghĩ gì đến việc xây dựng gia đình, sống với nhau để làm thơ. Tất nhiên, còn hợp nhau về tính tình, sở thích, cách sống... Cũng chính sự khác biệt về phong cách thơ đã giúp chúng tôi dễ gần nhau hơn. Chúng tôi cùng một xu hướng chính trị, cùng hoạt động trong Mặt trận Việt Minh trước Cách mạng tháng Tám.
(Theo Thanh Niên)