Nỗi đau được là câu chuyện được xây dựng từ những trang nhật ký trung thực thấm đẫm tuyệt vọng của Marguerite Duras. Nếu Người tình khắc họa phần đời Duras khi là một cô thiếu nữ Pháp ở Việt Nam, cuốn theo cuộc tình đầy đam mê nhục dục với chàng Hoa kiều Huỳnh Thủy Lê, thì Nỗi đau là những tâm sự của bà khi trở thành người phụ nữ có chồng bị trục xuất khỏi Pháp, đưa đến một trại giam ở Đức.
Dominique Blanc trong tạo hình Marguerite Duras. |
Tác phẩm đề cập đến sự chờ đợi đầy sợ hãi và đe dọa, sự xấu hổ về cuộc sống trong khi mong ngóng Robert Antelme trở về. Duras không biết liệu tháng 4/1945, chồng bà còn sống hay không. Lang thang trong thành phố, chạy từ văn phòng này đến văn phòng kia, nguyền rủa điện thoại của mình, không ăn, không ngủ, bà chờ đợi, tìm kiếm dấu hiệu nhỏ nhất của hy vọng. Cuộc chiến diễn ra trong bà khi xung quanh bà là niềm vui chiến thắng, chấm dứt Thế chiến II.
Khi đưa Nỗi đau lên sân khấu, hai đạo diễn Thierry Thieu Niang và Patrice Chéreau chọn một trong những nữ diễn viên yêu thích, nổi bật của mình là Dominique Blanc vào vai nữ chính. Không phụ kỳ vọng của họ, Dominique Blanc tạo ra tiếng vang, ngay cả trong im lặng, với những tiếng thở dài, đơn giản và sâu sắc của cây bút Duras. Sau khi vở diễn được công chiếu ở Pháp, Dominique Blanc nhận được những tràng pháo tay vang dội và đoạt giải Moliere cho nữ diễn viên kịch xuất sắc. Trước đó, năm 1999, cô từng nhận giải thưởng danh giá này cho vai chính trong Ngôi nhà búp bê.
Vai diễn của Dominique Blanc được đánh giá là xuất sắc khi truyền tải một cách chân thực, tinh tế nỗi đau của nhân vật. |
Dominique Blanc cũng tham gia phim của nhiều nhà làm phim nổi tiếng như Claude Chabrol, Claude Sautet, Louis Malle, Régis Wargnier, Bertrand Blier... và giành nhiều giải thưởng lớn trong đó phải kể đến 4 giải César: Diễn viên chính xuất sắc trong phim Stand-by (2001), 3 giải Diễn viên phụ xuất sắc trong phim Milou en mai (1991), Indochine (quay ở Việt Nam năm 1993) và Ceux qui m'aiment prendront le train (1999).
Marguerite Duras tên thật là Marguerite Donnadieu, sinh tại Gia Định (nay là TP HCM, Việt Nam), cha là một giáo sư toán và mẹ dạy tiểu học. Năm 18 tuổi Duras trở về Pháp, làm thư ký tại bộ Thuộc địa từ 1935 tới 1941.
Duras được biết tới vào năm 1950 với cuốn tự truyện "Un barrage contre le Pacifique". Tác phẩm của Duras gồm khoảng bốn mươi tiểu tuyết và mười vở kịch. Bà được xem là tác giả tiêu biểu cho phong trào Tiểu thuyết mới trong văn học Pháp. Tác phẩm nổi tiếng nhất của bà là Người tình (L'Amant) đã đoạt giải thưởng Goncourt năm 1984, dịch ra 43 thứ tiếng và được dựng thành phim năm 1991. |
Ngọc Trần