From: shalala_anna Anna
Sent: Thursday, November 08, 2007 1:40 PM
Subject: Nhung dieu nen lam khi bi chong hoac nguoi yeu phan boi
Em là một độc giả của mục Tâm sự trên VnExpress hơn 3 năm nay. Em thật sự bức xúc khi mà những người phụ nữ thân yêu của chúng ta sáng sáng đi làm, tối về lo công việc nội trợ và dạy dỗ con cái không được một phút thảnh thơi lại đau khổ vì cuộc sống gia đình, tình yêu không được đền đáp một cách xứng đáng.
Thời gian vừa qua em có đọc bài của anh Vinh ''Ghen tuông, vợ tôi rạch mặt tình địch'' thì thấy đa số chị em phụ nữ rất là bất bình, nhưng riêng em thì em cảm thấy đó cũng là một thử thách lớn trong cuộc sống của mỗi người. Nhưng có một điều đã làm cho em hết sức bức xúc ở đây là những người phụ nữ đó lại đau khổ quá nhiều. Đó là những người phụ nữ tốt lẽ ra họ phải nhận được nhiều phần thưởng hơn là bị như thế và em không thể khoanh tay nhìn họ mãi bế tắc và cam chịu như vậy nhất là sau khi đọc bài ''Chồng tôi lên mạng tìm cave'' của chị Mai ly.
Sau nhiều năm chiêm nghiệm về cuộc sống và rút ra được nhiều kinh nghiệm, qua bài viết này em mong muốn chuyển tải một số cách giải quyết vấn đề cơ bản nhất để các chị thoát ra khỏi đau khổ hiện thời. Còn những vấn đề khác phức tạp hơn thì ở tuổi đời 25 em chưa có gia đình nên em cũng không dám nói nhiều, phải giải quyết cái hiện thời rồi mới đi đến những lời khuyên khác các chị ạ. Sau đây là một số kinh nghiêm của em có thể áp dụng chung cho những ai bị chồng hay người yêu phản bội:
1. Khi lần đầu tiên phát hiện chồng hoặc người yêu mình phản bội, trước tiên các chị hãy bình tĩnh, sau đó nên tìm đến một nơi nào đó chỉ có một mình rồi khóc cho thỏa mãn cơn tức. Lúc này các chị không nên làm toáng lên mà hãy tìm một người bạn thân để tâm sự, các chị sẽ thấy vơi đi phần nào.
2. Sau đó một mình ngồi phân tích lại thời gian qua về bản thân mình có làm gì có lỗi với anh ấy không? Mình có lạc hậu quá không? Sau khi bạn ngồi phân tích về bản thân, bạn sẽ có những kết luận chính xác nhất vì không ai hiểu bạn bằng bạn, hiểu chồng bạn bằng bạn. Sau khi phân tích bạn thấy lỗi không phải do bạn mà nguyên nhân từ chồng bạn mà ra thì nên nhẹ nhàng mà thẳng thắn nói chuyện với chồng.
Nếu chồng bạn là một người tốt, có trách nhiệm với gia đình, vẫn yêu vợ con, nhưng vì một phút xao lòng không kiềm chế được trước cái đẹp, nhưng bây giờ hối hận và muốn quay về với vợ con thì bạn cũng nên rộng lòng tha thứ cho anh ấy. Sau đây là một bài tâm sự của một người phụ nữ cũng bị chồng phản bội, nhưng đã có cách giải quyết rất hay, không biết mọi người đã đọc hay chưa. Em xin trích lên đây cho những ai chưa đọc cùng tham khảo:
''Cảm giác những người đàn bà khác khi phát hiện ra chồng mình ngoại tình như thế nào tôi không rõ, nhưng tôi sốc thực sự, vì đã quá yêu và tin tưởng anh. Việc đầu tiên tôi nghĩ đến là ly hôn. Song thật lạ, sau khi trút vào lá đơn tất cả nỗi hận của một người bị phản bội, tôi lại thấy mình bình tĩnh.
Tôi từ từ nhớ lại lời mẹ: "Xây mới khó chứ phá thì rất dễ". Một phụ nữ mạnh mẽ không thể nào buông tay dễ như thế. Tôi thậm chí còn chưa biết mặt người tình của chồng, chưa biết lý do nào một người yêu gia đình như anh ấy có thể sa ngã.
Rồi tôi nghĩ đến hai đứa con nhỏ, hình ảnh chúng giành nhau điện thoại ríu ran đủ chuyện với ba những lần ba đi công tác xa nhà. Mai này sẽ phải chia lìa một đứa theo mẹ còn một đứa theo ba ư? Tôi hình dung những cảnh trên phim khi bọn trẻ con được cha mẹ cho đến gặp nhau, anh em chúng nó nhìn nhau như đứt ruột, như chỉ quay đầu đi là không còn gặp lại. Tôi thấy mình nghẹn lòng.
Bình tĩnh hơn chút nữa tôi tò mò muốn tìm cô gái kia để xem mặt mũi cô ta, nếu ngứa mắt thì làm một trận tanh bành chứng tỏ uy quyền làm vợ. Nhưng chuyện vỡ ra thì danh dự của tôi cũng bị tổn thương, và nếu anh quay về ở cái vị thế đó chúng tôi có hạnh phúc nổi?
Còn cô gái kia, biết đâu không phải cô ta chủ động mà chính là chồng tôi mở lòng trước. Gặp thì giải quyết được điều gì? Và quan trọng nhất là kéo chồng về bằng cách dằn mặt thường tình đó không phù hợp với bản tính của tôi.
Bằng sự mẫn cảm tôi tin chồng mình vẫn rất yêu gia đình. Một người hiểu biết như anh không dễ gì đánh đổi người vợ "điểm 9" như tôi (theo cách anh vẫn đùa) và những đứa con ngoan để làm lại từ đầu.
Vậy tại sao anh ngoại tình?
Khi không cắm cúi trách móc người khác tôi có thời gian nghĩ về mình và nhận ra "điều bất ổn". Đàn ông luôn thích sự mới mẻ vậy mà tôi hơn 10 năm qua gần như không thay đổi. Tóc một kiểu thẳng tắp. Trang phục lúc 6 giờ chiều là tạp dề. Bài ca trước khi tắt điện trăm phần trăm là con cái. Lên giường thì thẳng đơ nằm dưới. 10 năm liền, nếu ai đó chỉ cho tôi ăn sáng bằng cơm rang dám chắc tôi cũng thèm phở lắm chứ?
Thế là thay vì ngồi một chỗ để khóc, người phụ nữ mạnh mẽ trong tôi thúc giục một "kế hoạch đại tu lại bản thân".
Cắt tóc ngắn. Thay đổi kiểu trang phục. Chăm chút sắc đẹp. Gặp gỡ bạn bè. Tham gia một vài hoạt động cộng đồng. Hỏi ý kiến chồng về việc làm tiếp thạc sĩ. Thi thoảng về nhà không đúng giờ. Thi thoảng nhắn tin cho ai đó và... mắt long lanh. Có lúc lại xa xôi chuyện một cô bạn có chồng ngoại tình và "em khuyên cô ấy nên ly hôn để bắt đầu cuộc sống mới". Tôi không còn là cái thùng gạo ì ra ở góc nhà lúc nào anh về cũng đụng phải. Vẫn ngọt ngào nhưng độc lập và biến ảo hơn.
Anh ngỡ ngàng trước con người lột xác của vợ và bắt đầu có cảm giác bất an. Về nhà sớm nghe ngóng vợ tâm sự nhiều hơn, chăm việc nhà hơn. Anh mờ mờ đoán ra tôi đã biết chuyện và buộc phải suy nghĩ nghiêm túc về chuyện được - mất trong các mối quan hệ.
Tôi từng bước kéo chồng trở về như thế, không một lần đối diện nhau để moi móc chuyện ngoại tình!
Chuyện này bây giờ ngồi viết lại có vẻ nhẹ nhõm, nhưng thực ra tôi đã trải qua những ngày rất dài buồn bã. Là phụ nữ ai chẳng ghen và dễ bị thương tổn. Vượt qua cái "tôi" của mình, quên đi những tự ái và cả nỗi đau của bản thân thật khó khăn. Tôi không nghĩ người phụ nữ nào cũng làm như tôi. Nhưng tôi yêu chồng và giờ đây đã có được tình yêu của anh ấy, nồng nàn hơn. Các con tôi thì vẫn bình yên. Tôi nghĩ những thứ mà tôi đã "hy sinh" (nếu có thể gọi như thế) cũng là xứng đáng.
Kế hoạch thay đổi bản thân không ngờ mang lại cho tôi nhiều đến thế. Nó không chỉ giúp tôi giữ chồng mà còn khám phá ra những giá trị mới của bản thân và phát hiện cuộc sống thú vị hơn tôi tưởng nhiều. Nói dại, nếu ngày đó tôi không kéo được anh về thì sự độc lập cũng giúp tôi bắt đầu một cuộc sống mới dễ dàng hơn.
Đó là cách tôi đã đương đầu với ngoại tình và vượt qua sóng gió''.
3. Nếu bạn đã làm hết mọi cách để kéo anh về với bạn, nhưng anh ấy vẫn cứ quá si mê người thứ ba không thể dứt ra được thì lúc đó bạn cũng nên giải thoát cho anh ta và cũng là giải thoát cho chính bạn. Anh từng thuộc về bạn, nhưng bây giờ thì không. Nếu có níu kéo thì bạn cũng chỉ nhận được cái xác của anh ấy thôi còn con tim, tâm hồn anh ấy đã thuộc về người khác rồi, nếu cứ sống như vậy chẳng khác nào tra tấn nhau.
Đây là phương án cuối cùng mà bạn phải chấp nhận, chứ chị em chúng ta không mấy ai muốn cả. Vợ chồng là phải đồng tâm đồng thể. Bạn cũng nên tự an ủi mình những câu đại loại như thế này "Không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu". Mình đã được sống với tình yêu đó với anh ấy chừng ấy thời gian cũng mãn nguyện lắm rồi, bây giờ cái cũ đã ra đi thì mình cũng nên tìm một cái mới thế vào biết đâu với người mới mình sẽ hạnh phúc hơn.
Lúc này thì tốt nhất là cầu nguyện rồi dần dần tâm lý sẽ được ổn định, các chị sẽ bỏ lại nỗi buồn phía sau và bắt đầu làm tiếp (chứ không phải làm lại đâu nhé) cuộc sống mới! Và các chị cũng nên nhớ rằng người phụ nữ hạnh phúc là người phụ nữ độc lập. Hãy phấn đấu để con cái noi theo.
Riêng chuyện ''Hoang mang vì đọc tâm sự của anh Hà'' của bạn Sông Lam thì mình cũng xin chia sẻ với bạn chính câu chuyện của mình. Mình xin rút lại một cách ngắn gọn như sau: Có một người con trai thứ nhất tỏ tình với mình. Lúc đầu mình rất hạnh phúc vì cảm thấy anh ấy hiền, đẹp trai, chăm chỉ học hành, nhưng mãi đến vài năm sau đó mình mới phát hiện ra trước khi đến với mình anh ấy có một quá khứ tình trường lẫy lừng.
Mình đã khóc rất nhiều nhưng mình vẫn chưa tin rằng trên quả đất này không còn người người con trai nào sót lại mà không chung tình. Thế là mình lại có duyên gặp được một anh chàng khác nhìn bề ngoài cực kỳ nghiêm túc, đàng hoàng, nhưng thật là bất ngờ khi anh ta thú thật mọi chuyện tình cảm với mình. Bạn có biết anh ta thú thật thế để làm gì không? Hóa ra là để cho mình hiểu rằng con người anh ta là như vậy đó, nếu sau này mình có lấy anh ta thì liệu mà chấp nhận tính lăng nhăng của anh ta đi là vừa.
Và bây giờ có một người con trai khác nữa có người yêu rồi, nhưng vẫn thích mình. Mình cũng chẳng cảm thấy vui sướng hay hãnh diện gì về điều đó cả và cũng chẳng đau buồn thay cho người con gái đó tý nào vì mình nghĩ cái gì cũng nên phiên phiến thôi, chỉ cần người yêu yêu mình 80% là được.
Mình cũng từng trải qua những cảm giác như bạn đấy, nhưng may mắn mình được tiếp cận với Internet nhiều nên mình đọc nhiều rồi rút ra được nhiều kinh nghiệm sống từ những dòng tâm sự trên mạng. Mình nghĩ mỗi con người nên tự tiêm cho mình một liều ''vắc xin đau khổ'' để khi mà gặp khó khăn đau khổ, họ sẽ có sức chống đỡ nhiều hơn một người mà khi nào cũng sống trong hạnh phúc rồi đến khi gặp những chuyện ngang trái thì không chịu được dẫn đến những cú sốc tâm lý nặng nề, có người tự tử cũng nên.
Bạn nên vào những trang web dành cho đàn ông thì bạn sẽ hiểu thêm nhiều chuyện từ chính bản thân họ kể ra mà phụ nữ chúng ta không thể nào biết được. Khi đó chắc bạn sẽ ít bất ngờ hơn về người yêu của mình.
Shalalaanna@