Tôi tốt nghiệp đại học 6 năm, nhan sắc trung bình nhưng luôn cố gắng làm tốt mọi việc. Thời đi học, do gia đình có nhiều biến động nên tôi học khá chểnh mảng, chỉ được bằng trung bình khá, ra trường lại đi làm trái ngành, công việc chỉ dậm chân một chỗ, không có cơ hội thăng tiến. Dưới sự o ép của cấp trên và sự bất công khi làm việc với những người lười biếng là con ông cháu cha nên tôi đã xin nghỉ việc, mất một năm đi tìm việc thì có công ty bảo hiểm gọi đi làm trong khi công việc tôi cần tìm là về nhân sự.
Nhận ra mình không phù hợp với những công việc liên quan đến kinh doanh, tôi xin nghỉ và thi công chức. Thi công chức ai cũng biết đầy tiêu cực nhưng vì kỳ vọng của gia đình, luôn muốn tôi tự xin việc mà không phải mất tiền nên tôi cố nhắm mắt để thi và trải nghiệm thực tế. Sau khi thi trượt, tôi ôn thi và học tiếp cao học. Sau hai năm học, cộng thêm kinh nghiệm hai năm đi làm trái ngành, giờ tôi không biết phải xin việc ở đâu, làm ngành gì nữa.
Đi xin việc cũng lắm điều khó nói, có nhiều công ty, tập đoàn lớn tổ chức thi cũng chỉ mang tính hình thức, phỏng vấn như tát nước vào mặt ứng viên, học và làm trái ngành như tôi bị gọi là thứ tạp nham, ngang nhiên gọi người nhà chen ngang vào phỏng vấn. Công việc ở đâu cũng thấy tuyển nhân viên kinh doanh, thực tế là tiếp thị để mở rộng thị trường, tôi lại không giỏi giao tiếp, không thích sử dụng mỹ phẩm, không biết tìm kiếm khách hàng và nhiều người cũng không mặn mà với những người làm tiếp thị.
Tôi biết điểm yếu của mình là không năng động, ngại tiếp xúc với mọi người, hay tự ái khi bị nói nặng lời nhưng luôn quan niệm vì mình không phải là người giỏi nhất nên phải cố gắng hết sức mình. Việc gì làm được tôi đều làm hết sức, tận tâm chứ không bao giờ bỏ dở giữa chừng, vậy mà dường như may mắn vẫn chưa mỉm cười với tôi.
Mong anh chị cho tôi lời khuyên để thoát khỏi tình trạng này, nếu ở nhà lâu nữa chắc chắn tôi sẽ phải đi trị liệu tâm lý để tránh trầm cảm.
Ngọc