Gần 20 năm trước, trưa 24/3/1998, Hoàng Kim Hoàn (thị trấn Đồng Đăng, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn) được chồng Hoàng Văn Đeng chở xe máy đến nhà Hoàng Văn Lỵ (tức Noọng, anh ruột của Đeng) đưa một bánh heroin nhờ cất hộ. Hoàn trong lúc đang ở nhà Lỵ đã bị cảnh sát bắt quả tang.
Quá trình điều tra, Hoàn khai bánh heroin nhận cất giữ hộ người tên Ngân. Tại bản án hình sự sơ thẩm ngày 14/1/2000, TAND tỉnh Lạng Sơn tuyên phạt Hoàn tử hình về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy.
Hoàng Kim Hoàn. |
Hoàn có đơn kháng cáo, tố giác chồng mua bán trái phép bánh heroin trên và xin xem xét tội danh. Tại phiên xét xử phúc thẩm ngày 5/2000 tòa phúc thẩm TAND tối cao tại Hà Nội kết luận dù có xem xét đến việc bị cáo tự khai ra hành vi liên quan của Đeng (việc này chưa được điều tra, xác minh) thì việc tòa án cấp sơ thẩm kết án Hoàn tử hình là đúng pháp luật, không có căn cứ để giảm nhẹ. Do đó, tòa giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Cùng thời gian trên, cảnh sát "bóc gỡ" đường dây ma túy liên tỉnh do "ông trùm" Nguyễn Văn Tám cầm đầu (với số lượng ma túy tới 289 kg thuốc phiện và 676 bánh heroin). Cơ quan điều tra kết luận Hoàn trực tiếp tham gia mua bán 2 bánh heroin.
Trong vụ án này, Hoàn bị tuyên phạt án chung thân về tội Mua bán trái phép chất ma túy. Tổng hợp hình phạt của bản án trước, Hoàn phải chấp hành chung là tử hình.
Ngày 29/4/2003, người đàn bà được Chủ tịch nước ân giảm xuống án chung thân, sau đó đi cải tạo tại Trại giam Lam Sơn (Thanh Hóa). Trong thời gian Hoàn ở tù, người chồng tiếp tục phạm tội ma túy và cũng "nối gót" vợ vào tù trong một vụ án khác. 3 đứa con của Hoàn và Đeng gửi ông bà, họ hàng chăm sóc.
Ngày 21/6/2014, Hoàn được ra tù. 16 năm trong trại giam, những tưởng người đàn bà này sẽ thấm thía cái giá phải trả khi dính vào ma túy, nhất là khi được may mắn "từ cõi chết trở về". Thế nhưng chưa đầy một năm sau ngày được trở về gia đình, Hoàn lại "ngựa quen đường cũ".
Theo nhận của Hoàn, trong thời gian cải tạo tại trại giam Lam Sơn có quen phạm nhân Nguyễn Thị Kim Yến ở phường Chương Dương, quận Hoàn Kiếm, là phạm nhân cùng trại. Năm 2011, Yến ra trại trước.
Tình cờ, tháng 5/2015, khi Hoàn ra trại về Lạng Sơn sinh sống cùng các con thì gặp lại Yến. Thấy Hoàn đang gặp khó khăn về kinh tế, Yến "gợi ý" nếu mang được một cân ma túy "đá" về Hà Nội sẽ trả công 20 triệu đồng.
Lợi nhuận ma túy quả là một ma lực khiến một người đàn bà thoát án tử hình như Hoàn quên đi ân huệ được hưởng. Lợi dụng việc buôn bán hàng hóa ở bên kia biên giới, ngày 15/5/2015, Hoàn sang Bằng Tường (Trung Quốc) gặp một người người Trung Quốc tên Kiên để lấy hàng. Theo thỏa thuận, Kiên sẽ bán cho Hoàn một kg ma túy "đá" với giá 200 triệu đồng, trả tiền sau.
Đến ngày 25/5, Kiên hướng dẫn Hoàn lấy hàng giấu ở gốc cây gần cửa khẩu Cốc Nam, Lạng Sơn. Để mang 3 bọc heroin này về Hà Nội, Hoàn dùng dây chun quấn 2 bọc ma túy quanh bụng, bọc còn lại cho vào túi xách tay rồi thuê ôtô riêng chở xuống Hà Nội giao hàng.
Chiều cùng ngày, đến đường Bạch Đằng, Hà Nội, Hoàn bị bắt. Với số lượng ma túy lớn, lại phạm tội khi mới ra tù, PC47 Công an Hà Nội mới đây đề nghị truy tố Hoàn về tội "Mua bán trái phép chất ma túy" theo Khoản 4 Điều 194 Bộ luật Hình sự, đồng nghĩa với việc một lần nữa Hoàn sẽ phải đối mặt với mức án tử hình.
Đinh Thị Thanh |
Tương tự Hoàn, vụ án Đinh Thị Thanh (43 tuổi) ở thị trấn Bắc Sơn, huyện Bắc Sơn (Lạng Sơn) vận chuyển trái phép 10 bánh heroin cũng điển hình cho thấy dường như ma túy vẫn là một cái vòng luẩn quẩn đối với người từng phạm tội.
15 năm về trước, Thanh bị TAND huyện Bắc Sơn (Lạng Sơn) phạt 5 năm tù về tội mua bán trái phép chất ma túy. Thanh có 3 người anh trai thì 2 người nghiện ma túy nặng. Bản án 5 năm tù cũng xuất phát từ việc người đàn bà này đi mua ma túy "giúp" các anh sử dụng.
Rồi 2 người anh lần lượt qua đời, để lại 3 đứa con. Không nghĩ đến tình riêng, sau khi ra tù, Thanh tu tỉnh ở cùng mẹ già, chăm sóc các cháu. Đã có một thời gian dài, người đàn bà này hoàn lương bằng công việc kinh doanh, buôn bán quần áo từ bên kia biên giới về Việt Nam.
Theo khai nhận của Thanh, năm 2013 cô thường xuyên đi đường tiểu ngạch sang Trung Quốc làm ăn và quen một người phụ nữ tên Vằn, bị gạ gẫm xách thuê ma túy. Vắn nói nếu Thanh vận chuyển ma túy từ Hòa Bình lên Lạng Sơn sẽ được trả công 20 triệu đồng một bánh.
Ngày 16/8/2014, Thanh thuê ôtô Innova chở đi Hòa Bình. Trên đường đi, Vằn nhắn tin cho Thanh số điện thoại của người giao hàng. Đến dốc Cun, Hòa Bình, Thanh được một thanh niên giao túi xách đựng 10 bánh heroin. Khi xe đi về tới thị trấn Xuân Mai, huyện Chương Mỹ (Hà Nội) thì bị cảnh sát bắt.
Tháng 9 vừa qua, Thanh phải ra vành móng ngựa lần hai. Không chồng con, không người thân, phòng xử người đàn bà vận chuyển ma túy này chỉ có bóng dáng của cảnh sát bảo vệ, dẫn giải.
Tòa sơ thẩm tuyên phạt Thanh mức án tử hình. Thanh khóc, gần như ngã quỵ sau lời tuyên án. Từ bản án 5 năm tù, một lần nữa chính Thanh tự đẩy mình vào vòng xoáy nghiệt ngã nhất của ma túy.
Điều tra viên Nguyễn Nhật Quang (Đội phó Đội 5 Phòng PC47 Hà Nội) nói rằng, dường như ma túy vẫn là một cái vòng luẩn quẩn đối với người từng phạm tội này. Nguyên nhân chỉ có thể lý giải bằng lợi nhuận quá lớn đã khiến họ mờ mắt, bất chấp pháp luật. Cứ tưởng như chỉ có các "ông trùm" mới liều lĩnh nhưng không hẳn, phụ nữ khi lao vào ma túy cũng liều mình chẳng kém, thậm chí có kẻ còn đánh đổi cả tính mạng.
Bi kịch của những kẻ vận chuyển thuê ma túy như Thanh hay Hoàn chính là ở sự trả giá quá đắt. Thông thường, trùm ma túy bao giờ cũng giấu mặt, đứng phía sau điều hành. Cho dù trả công cao thì số tiền đó chỉ là một phần rất nhỏ so với siêu lợi nhuận mà trùm ma túy thu về, trong khi nguy hiểm lại rơi vào kẻ vận chuyển.
Theo An ninh thế giới