Bà Margaret Kivelsonn (Đại học California-Los Angeles) cho biết “những nghiên cứu về từ tính được thực hiện bởi tàu Galileo trong những lần tiếp cận với vệ tinh này vào tháng 5 đã sớm gợi ra những ý tưởng về một đại dương chất lỏng, có tính mặn đã tồn tại ở đây". Theo bà "nó phải là một cái gì đó có tính dẫn điện hơn là dạng băng rắn”.
Nghiên cứu dữ liệu từ một máy đo quang phổ hồng ngoại để xác định vật liệu bề mặt trên Ganymede, các nhà khoa học khác nhận thấy vật liệu muối đã xuất hiện trên một số vùng của vệ tinh này. Nước muối đã từ trong lòng vệ tinh phun trào lên qua những khe đứt gãy của lớp vỏ, xâm nhập vào các vùng vỏ trên hoặc trào hẳn lên bề mặt.
Giả thiết này được ủng hộ bởi những bức ảnh mới, có độ phân giải cao của Ganymede do tàu Galileo gửi về. Các bức ảnh đã chỉ ra những bằng chứng về nước hoặc một dạng băng bùn lầy có thể đã xuất hiện thông qua những vết đứt gãy của lớp vỏ vệ tinh. Chúng tạo ra những chỗ trũng bằng phẳng giữa các vùng vỏ phân tách nhau.
Giáo sư Dave Stevenson thuộc viện công nghệ của California cho rằng, sự phóng xạ tự nhiên của tầng đá nằm sâu trong lòng Ganymede có thể đã cung cấp nhiệt độ đủ để duy trì một tầng nước lỏng ổn định giữa hai lớp băng. Tầng nước này nằm dưới bề mặt vệ tinh khoảng từ 90-120 dặm.
Bích Hạnh (theo CNN, 18/12).