Nguyên nhân chính của tình trạng ùn tắc giao thông tại HN là do chúng ta đã tập trung quá nhiều các hoạt động chính trị, hành chính, kinh tế, giáo dục, y tế... vào khu vực nội đô, trong khi chủ thể tham gia các hoạt động nói trên lại sống ở ngoại ô hoặc ngoại tỉnh. Hàng ngày họ cứ phải đi vào nội đô, trong khi đó hạ tầng giao thông hướng vào nội đô và tại nội đô lại quá kém.
Do vậy, muốn giải quyết nạn tắc đường thì nhất thiết phải đưa các hoạt động nói trên ra khỏi nội đô. Cụ thể là:
1. Xây dựng trung tâm chính trị, hành chính của trung ương và của HN ra một khu vực riêng tại ngoại ô.
2. Chuyển các cơ sở giáo dục sau trung học phổ thông và các cơ sở y tế ra khu vực ngoại ô. Tại nội đô chỉ còn các cơ sở giáo dục từ mẫu giáo đến trung học phổ thông và y tế đủ phục vụ cho dân cư ngoại ô. Người ngoại tỉnh sẽ được chữa bệnh tại các cơ sở y tế trung ương nằm tại ngoại ô Hà Nội.
Tôi cho rằng giải pháp này hoàn toàn khả thi vì thực tế trong thời gian nghỉ Tết âm lịch số lượng người ngoại tỉnh về quê rất lớn nên đường phố Hà Nội rất thông thoáng.
Điều kiện để giải pháp này khả thi bao gồm sự quyết tâm của trung ương, Hà Nội và của người dân đồng thời phải có đủ năng lực tài chính để thực hiện. Nếu có được những yếu tố trên thì trong vòng 5 năm sẽ cơ bản giải quyết được tắc đường tại Hà Nội.
Về quyết tâm chính trị: Cần sự đồng thuận của lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước từ TƯ đến Hà Nội trong việc chuyển các cơ quan, ban ngành trung ương ra khỏi nội đô. Chúng ta cần xây dựng một trung tâm chính trị, hành chính tập trung tại ngoại ô Hà Nội.
Điều này không chỉ làm giảm áp lực giao thông tại nội đô mà còn thuận tiện cho hoạt động hàng ngày, dễ dàng trong việc bảo đảm an ninh từ đó nâng cao hiệu quả hoạt động, tiết kiệm chi phí cho ngân sách nhà nước.
Việc chuyển các cơ sở giao dục đại học và y tế - chữa bệnh ra khỏi nội đô cũng sẽ dễ dàng thực hiện nếu có được quyết tâm và tài chính. Việc di chuyển này không chỉ làm giảm tắc đường mà còn nâng cao năng suất và chất lượng lượng phục vụ của các cơ sở này.
Về tài chính: Việc di chuyển các cơ sở này chắc chắn sẽ tốn kém. Tuy nhiên, tôi cho rằng sẽ không tốn kém bằng việc xây dựng tàu điện ngầm, tàu điện trên cao hay hệ thống cao tốc trên cao.
Để thực hiện, theo tôi nên thành lập Quỹ giải quyết ùn tắc giao thông và sử dụng một phần của Quỹ này để phục vụ cho việc di chuyển các cơ sở chính trị, hành chính, y tế và giáo dục ra khỏi nội đô.
Chi phí này sẽ được bù đắp bằng việc bán đấu giá các khu đất nói trên để sử dụng cho các mục đích khác như xây dựng khách sạn, trung tâm thương mại...
Tôi cho rằng việc xây dựng các trung tâm thương mại hay khách sạn không tạo nên gánh nặng cho giao thông tại khu vực nội đô vì lượng người tham gia hoạt động của các cơ sở này không tập trung vào giờ cao điểm mà dàn đều trong cả ngày.
Trần Đại Thắng